- KINH TRUNG A HÀM
Hán Dịch: Phật
Ðà Da Xá & Trúc Phật Niệm
Việt dịch: Thích Tuệ Sỹ
|
- 04. PHẨM VỊ TẰNG HỮU PHÁP
-
- Tôi
nghe như vầy:
- Môt thời Phật
du hóa tại A-la-bệ Già-la[02],
trong Hòa lâm.
- Bấy giờ Thủ
Trưởng giả[03],
cùng với năm trăm Đại trưởng giả đi đến chỗ Phật, cúi đầu đảnh
lễ dưới chân Phật rồi ngồi sang một bên. Năm trăm Trưởng giả
cũng cúi đầu đảnh lễ dưới chân Phật rồi ngồi sang một bên.
- Đức Thế Tôn bảo
rằng:
- “Này Thủ Trưởng
giả, nay ông có một chúng rất đông này, Trưởng giả, ông dùng
phương pháp gì để nhiếp hóa đại chúng này?”
- Bấy giờ Thủ
Trưởng giả thưa rằng:
- “Bạch Thế Tôn,
có bốn sự nhiếp[04],
như Đức Thế Tôn đã dạy. Một là huệ thí, hai là ái ngôn, ba là
dĩ lợi, bốn là đẳng lợi[05].
Bạch Thế Tôn, con dùng bốn phương pháp ấy để nhiếp hóa đồ
chúng này, hoặc là dùng bố thí, hoặc là dùng ái ngôn, hoặc là
dùng lợi, hoặc là dùng đẳng lợi.
- Đức Thế Tôn
khen rằng:
- “Lành thay!
Lành thay! Này Thủ Trưởng giả, ông có thể bằng như pháp ấy mà
nhiếp hóa đại chúng, lại bằng như môn ấy mà nhiếp hóa đại
chúng, lại bằng như nhân duyên mà nhiếp hóa đại chúng[06].
Này Thủ Trưởng giả, nếu trong quá khứ có Sa-môn, Phạm chí nào[07],
bằng như pháp mà nhiếp hóa đại chúng, tất cả những sự nhiếp
hóa đấy đều hoàn toàn[08]
ở trong bốn sự nhiếp này. Này Thủ Trưởng giả, nếu trong vị lai
có Sa-môn, Phạm chí nào bằng như pháp nhiếp hóa đại chúng, tất
cả những sự nhiếp hóa ấy hoàn toàn ở trong bốn sự nhiếp này.
Này Thủ Trưởng Giả, nếu trong hiện tại có Sa-môn, Phạm chí nào
bằng như pháp nhiếp hóa đại chúng, tất cả những pháp ấy đều
hoàn toàn ở trong bốn sự nhiếp này.
- Bấy giờ Đức Thế
Tôn thuyết pháp cho Thủ Trưởng giả, khuyến giáo, khích lệ, làm
cho hoan hỷ. Sau khi bằng vô lượng phương tiẹân thuyết pháp
cho ông, khuyến giáo, khích lệ, làm cho hoan hỷ rồi, Ngài ngồi
im lặng.
- Bấy giờ, sau
khi được Đức Thế Tôn thuyết pháp cho, khuyến giáo, khích lệ,
làm cho hoan hỷ rồi, Thủ Trưởng giả liền từ chỗ ngồi đứng dậy,
đảnh lễ Đức Phật, nhiễu quanh ba vòng rồi ra đi.
- Trở về nhà, khi
từ cổng ngoài, nếu có gặp người nào, ông đều thuyết pháp cho,
khuyến giáo, khích lệ, làm cho hoan hỷ. Khi đến trong cổng ngõ
giữa, cổng nhỏ trong nhà và đến bên trong nhà, nếu gặp người
nào ông đều thuyết pháp cho, khuyến giáo, khích lệ, làm cho
hoan hỷ. Sau khi vào nhà, trải giường, ngồi kiết già, tâm câu
hữu với từ, biến mãn một phương, thành tựu và an trụ. Cũng
vậy, hai, ba, bốn phương, tứ duy, thượng hạ, biến khắp tất cả,
tâm câu hữu với từ, không kết, không nhuế, không oán, không
tránh, rộng lớn bao la vô lượng, khéo tu tập, biến mãn tất cả
thế gian, thành tựu và an trụ. Cũng vậy, với bi và hỷ; tâm câu
hữu với xả, không kết, không oán, không nhuế, không tránh,
rộng lớn bao la, khéo tu tập biến mãn tất cả thế gian thành
tựu và an trụ.
- Bấy giờ chư
Thiên ở cõi Tam thập tam thiên tập trung tại pháp đường xuýt
xoa khen ngợi Thủ Trưởng giả.
- “Này chư Hiền,
Thủ Trưởng giả có đại thiện lợi, đại công đức. Vì sao thế? Này
chư Hiền, Thủ Trưởng giả ấy, sau khi được Đức Phật thuyết
pháp, khuyến giáo, khích lệ, làm cho hoan hỷ rồi, ông liền từ
chỗ ngồi đứng dậy đảnh lễ Phật, nhiễu quanh ba vòng rồi ra đi.
Trở về nhà, khi từ cổng ngoài, nếu có gặp người nào, ông đều
thuyết pháp cho, khuyến giáo, khích lệ, làm cho hoan hỷ. Khi
đến trong cổng ngõ giữa, cổng nhỏ trong nhà và đến bên trong
nhà, nếu gặp người nào ông đều thuyết pháp cho, khuyến giáo,
khích lệ, làm cho hoan hỷ. Sau khi vào nhà, trải giường, ngồi
kiết già, tâm câu hữu với từ, biến mãn một phương, thành tựu
và an trụ. Cũng vậy, hai, ba, bốn phương, tứ duy, thượng hạ,
biến khắp tất cả, tâm câu hữu với từ, không kết, không nhuế,
không oán, không tránh, rộng lớn bao la vô lượng, khéo tu tập,
biến mãn tất cả thế gian, thành tựu và an trụ. Cũng vậy, với
bi và hỷ; tâm câu hữu với xả, không kết, không oán, không
nhuế, không tránh, rộng lớn bao la, khéo tu tập, biến mãn tất
cả thế gian thành tựu và an trụ.”
- Bấy giờ,
Tỳ-sa-môn Đại thiên vương, sắc tượng nguy nga, ánh sáng rực
rỡ, lúc đêm gần về sáng, đi đến nhà Thủ Trưởng giả, nói rằng:
- “Này Trưởng
giả, ông có đại thiện lợi, có đại công đức. Vì sao thế? Hôm
nay ở cõi Tam thập tam thiên vì Trưởng giả mà tập trung tại
pháp đường xuýt xoa khen ngợi: ‘Thủ Trưởng giả ấy có đại thiện
lợi, có đại công đức. Vì sao thế? Này chư Hiền, vì Thủ Trưởng
giả ấy, sau khi được Đức Phật thuyết pháp, khuyến giáo, khích
lệ, làm cho hoan hỷ rồi, ông liền từ chỗ ngồi đứng dậy đảnh lễ
Phật, nhiễu quanh ba vòng rồi ra đi. Trở về nhà, khi từ cổng
ngoài, nếu có gặp người nào, ông đều thuyết pháp cho, khuyến
giáo, khích lệ, làm cho hoan hỷ. Khi đến trong cổng ngõ giữa,
cổng nhỏ trong nhà và đến bên trong nhà, nếu gặp người nào ông
đều thuyết pháp cho, khuyến giáo, khích lệ, làm cho hoan hỷ.
Sau khi vào nhà, trải giường, ngồi kiết già, tâm câu hữu với
từ, biến mãn một phương, thành tựu và an trụ. Cũng vậy, hai,
ba, bốn phương, tứ duy, thượng hạ, biến khắp tất cả, tâm câu
hữu với từ, không kết, không nhuế, không oán, không tránh,
rộng lớn bao la vô lượng, khéo tu tập, biến mãn tất cả thế
gian, thành tựu và an trụ. Cũng vậy, với bi và hỷ; tâm câu hữu
với xả, không kết, không oán, không nhuế, không tránh, rộng
lớn bao la, khéo tu tập biến mãn tất cả thế gian thành tựu và
an trụ’.”
- Bấy giờ Thủ
Trưởng giả im lặng không nói gì cả; không ngắm, không nhìn
Tỳ-sa-môn Đại thiên vương. Vì sao thế? Vì tôn trọng định tâm
và để thủ họâ định tâm của mình.
- Bấy giờ Đức Thế
Tôn ở giữa vô lượng trăm nghìn đại chúng, khen ngợi Thủ Trưởng
giả:
- “Thủ Trưởng giả
có bảy pháp vị tằêng hữu. Sau khi Ta thuyết pháp cho Thủ
Trưởng giả ấy, khuyến giáo, khích lệ, làm cho hoan hỷ rồi, ông
liền từ chỗ ngồi đứng dậy đảnh lễ Ta, nhiễu quanh ba vòng rồi
ra đi. Trở về nhà, khi từ cổng ngoài, nếu có gặp người nào,
ông đều thuyết pháp cho, khuyến giáo, khích lệ, làm cho hoan
hỷ. Khi đến trong cổng ngõ giữa, cổng nhỏ trong nhà và đến bên
trong nhà, nếu gặp người nào ông đều thuyết pháp cho, khuyến
giáo, khích lệ, làm cho hoan hỷ. Sau khi vào nhà, trải giường,
ngồi kiết già, tâm câu hữu với từ, biến mãn một phương, thành
tựu và an trụ. Cũng vậy, hai, ba, bốn phương, tứ duy, thượng
hạ, biến khắp tất cả, tâm câu hữu với từ, không kết, không
nhuế, không oán, không tránh, rộng lớn bao la vô lượng, khéo
tu tập, biến mãn tất cả thế gian, thành tựu và an trụ. Cũng
vậy, với bi và hỷ; tâm câu hữu với xả, không kết, không oán,
không nhuế, không tránh, rộng lớn bao la, khéo tu tập biến mãn
tất cả thế gian thành tựu và an trụ.
- “Hôm nay chư
Thiên ở Tam thập tam thiên vì Trưởng già ấy mà tập trung ở
pháp đường để khen ngợi: ‘Thủ Trưởng giả có đại thiện lợi, đại
công đức. Vì sao thế? Này chư Hiền, Thủ Trưởng giả ấy, sau khi
được Đức Phật thuyết pháp, khuyến giáo, khích lệ, làm cho hoan
hỷ rồi, ông liền từ chỗ ngồi dứng dậy đảnh lễ Phật, nhiễu
quanh ba vòng rồi ra đi. Trở về nhà, khi từ cổng ngoài, nếu có
gặp người nào, ông đều thuyết pháp cho, khuyến giáo, khích lệ,
làm cho hoan hỷ. Khi đến trong cổng ngõ giữa, cổng nhỏ trong
nhà và đến bên trong nhà, nếu gặp người nào ông đều thuyết
pháp cho, khuyến giáo, khích lệ, làm cho hoan hỷ. Sau khi vào
nhà, trải giường, ngồi kiết già, tâm câu hữu với từ, biến mãn
một phương, thành tựu và an trụ. Cũng vậy, hai, ba, bốn
phương, tứ duy, thượng hạ, biến khắp tất cả, tâm câu hữu với
từ, không kết, không nhuế, không oán, không tránh, rộng lớn
bao la vô lượng, khéo tu tập, biến mãn tất cả thế gian, thành
tựu và an trụ. Cũng vậy, với bi và hỷ; tâm câu hữu với xả,
không kết, không oán, không nhuế, không tránh, rộng lớn bao
la, khéo tu tập biến mãn tất cả thế gian thành tựu và an trụ’.
- “Hôm nay
Tỳ-sa-môn Đại thiên vương, sắc tượng nguy nga, ánh sáng rực
rỡ, lúc đêm gần về sáng, đi đến nhà Thủ Trưởng giả, nói:
- “– Này Trưởng
giả, ông có đại thiện lợi, có đại công đức. Vì sao thế? Hôm
nay ở cõi Tam thập tam thiên vì Trưởng giả mà tập trung tại
pháp đường xuýt xoa khen ngợi: ‘Thủ Trưởng giả ấy có đại thiện
lợi, có đại công đức. Vì sao thế? Này chư Hiền, vì Thủ Trưởng
giả ấy, sau khi được Đức Phật thuyết pháp, khuyến giáo, khích
lệ, làm cho hoan hỷ rồi, ông liền từ chỗ ngồi đứng dậy đảnh lễ
Phật, nhiễu quanh ba vòng rồi ra đi. Trở về nhà, khi từ cổng
ngoài, nếu có gặp người nào, ông đều thuyết pháp cho, khuyến
giáo, khích lệ, làm cho hoan hỷ. Khi đến trong cổng ngõ giữa,
cổng nhỏ trong nhà và đến bên trong nhà, nếu gặp người nào ông
đều thuyết pháp cho, khuyến giáo, khích lệ, làm cho hoan hỷ.
Sau khi vào nhà, trải giường, ngồi kiết già, tâm câu hữu với
từ, biến mãn một phương, thành tựu và an trụ. Cũng vậy, hai,
ba, bốn phương, tứ duy, thượng hạ, biến khắp tất cả, tâm câu
hữu với từ, không kết, không nhuế, không oán, không tránh,
rộng lớn bao la vô lượng, khéo tu tập, biến mãn tất cả thế
gian, thành tựu và an trụ. Cũng vậy, với bi và hỷ; tâm câu hữu
với xả, không kết, không oán, không nhuế, không tránh, rộng
lớn bao la, khéo tu tập biến mãn tất cả thế gian thành tựu và
an trụ’.”
- Bấy giờ có một
Tỳ-kheo, sau khi đêm đã qua, vào lúc sáng sớm, khoác y ôm bát
đến nhà Thủ Trưởng giả. Thủ Trưởng giả từ xa trông thấy
Tỳ-kheo, liền từ chỗ ngồi đứng dậy, chắp tay hướng về thầy
Tỳ-kheo mà thưa:
- “Kính chào Tôn
giả! Tôn giả đã lâu không đến đây. Mời ngồi trên giường này.”
- Lúc đó Tỳ-kheo
liền ngồi trên giường đó. Thủ Trưởng giả đảnh lễ dưới chân
Tỳ-kheo, rồi ngồi sang một bên. Tỳ-kheo nói:
- “Này Trưởng
giả, ông có đại thiện lợi, đại công đức. Vì sao thế? Đức Thế
Tôn vì ông ở giữa vô lượng trăm ngàn đại chúng mà khen ngợi
Thủ Trưởng giả: ‘Thủ Trưởng giả có bảy pháp vị tằêng hữu. Sau
khi Ta thuyết pháp cho Thủ Trưởng giả ấy, khuyến giáo, khích
lệ, làm cho hoan hỷ rồi, ông liền từ chỗ ngồi đứng dậy đảnh lễ
Ta, nhiễu quanh ba vòng rồi ra đi. Trở về nhà, khi từ cổng
ngoài, nếu có gặp người nào, ông đều thuyết pháp cho, khuyến
giáo, khích lệ, làm cho hoan hỷ. Khi đến trong cổng ngõ giữa,
cổng nhỏ trong nhà và đến bên trong nhà, nếu gặp người nào ông
đều thuyết pháp cho, khuyến giáo, khích lệ, làm cho hoan hỷ.
Sau khi vào nhà, trải giường, ngồi kiết già, tâm câu hữu với
từ, biến mãn một phương, thành tựu và an trụ. Cũng vậy, hai,
ba, bốn phương, tứ duy, thượng hạ, biến khắp tất cả, tâm câu
hữu với từ, không kết, không nhuế, không oán, không tránh,
rộng lớn bao la vô lượng, khéo tu tập, biến mãn tất cả thế
gian, thành tựu và an trụ. Cũng vậy, với bi và hỷ; tâm câu hữu
với xả, không kết, không oán, không nhuế, không tránh, rộng
lớn bao la, khéo tu tập biến mãn tất cả thế gian thành tựu và
an trụ.
- “Hôm nay chư
Thiên ở Tam thập tam thiên vì Trưởng già ấy mà tập trung ở
pháp đường để khen ngợi: ‘Thủ Trưởng giả có đại thiện lợi, đại
công đức. Vì sao thế? Này chư Hiền, Thủ Trưởng giả ấy, sau khi
được Đức Phật thuyết pháp, khuyến giáo, khích lệ, làm cho cho
hoan hỷ rồi, ông liền từ chỗ ngồi đứng dậy đảnh lễ Phật, nhiễu
quanh ba vòng rồi ra đi. Trở về nhà, khi từ cổng ngoài, nếu có
gặp người nào, ông đều thuyết pháp cho, khuyến giáo, khích lệ,
làm cho hoan hỷ. Khi đến trong cổng ngõ giữa, cổng nhỏ trong
nhà và đến bên trong nhà, nếu gặp người nào ông đều thuyết
pháp cho, khuyến giáo, khích lệ, làm cho hoan hỷ. Sau khi vào
nhà, trải giường, ngồi kiết già, tâm câu hữu với từ, biến mãn
một phương, thành tựu và an trụ. Cũng vậy, hai, ba, bốn
phương, tứ duy, thượng hạ, biến khắp tất cả, tâm câu hữu với
từ, không kết, không nhuế, không oán, không tránh, rộng lớn
bao la vô lượng, khéo tu tập, biến mãn tất cả thế gian, thành
tựu và an trụ. Cũng vậy, với bi và hỷ; tâm câu hữu với xả,
không kết, không oán, không nhuế, không tránh, rộng lớn bao
la, khéo tu tập biến mãn tất cả thế gian thành tựu và an trụ’.
- “Hôm nay
Tỳ-sa-môn Đại thiên vương, sắc tượng nguy nga, ánh sáng rực
rỡ, lúc đêm gần về sáng, đi đến nhà Thủ Trưởng giả, nói:
- “– Này Trưởng
giả, ông có đại thiện lợi, có đại công đức. Vì sao thế? Hôm
nay ở cõi Tam thập tam thiên vì Trưởng giả mà tập trung tại
pháp đường xuýt xoa khen ngợi: ‘Thủ Trưởng giả ấy có đại thiện
lợi, có đại công đức. Vì sao thế? Này chư Hiền, vì Thủ Trưởng
giả ấy, sau khi được Đức Phật thuyết pháp, khuyến giáo, khích
lệ, làm cho hoan hỷ rồi, ông liền từ chỗ ngồi đứng dậy đảnh lễ
Phật, nhiễu quanh ba vòng rồi ra đi. Trở về nhà, khi từ cổng
ngoài, nếu có gặp người nào, ông đều thuyết pháp cho, khuyến
giáo, khích lệ, làm cho hoan hỷ. Khi đến trong cổng ngõ giữa,
cổng nhỏ trong nhà và đến bên trong nhà, nếu gặp người nào ông
đều thuyết pháp cho, khuyến giáo, khích lệ, làm cho hoan hỷ.
Sau khi vào nhà, trải giường, ngồi kiết già, tâm câu hữu với
từ, biến mãn một phương, thành tựu và an trụ. Cũng vậy, hai,
ba, bốn phương, tứ duy, thượng hạ, biến khắp tất cả, tâm câu
hữu với từ, không kết, không nhuế, không oán, không tránh,
rộng lớn bao la vô lượng, khéo tu tập, biến mãn tất cả thế
gian, thành tựu và an trụ. Cũng vậy, với bi và hỷ; tâm câu hữu
với xả, không kết, không oán, không nhuế, không tránh, rộng
lớn bao la, khéo tu tập biến mãn tất cả thế gian thành tựu và
an trụ.
- “Bấy giờ Thủ
Trưởng giả im lặng không nói gì cả, không ngắm, không nhìn
Tỳ-sa-môn Đại thiên vương. Vì sao thế? Vì tôn trọng định tâm
và để thủ hộ địng tâm của mình.”
- Bấy giờ Thủ
Trưởng giả thưa với thầy Tỳ-kheo rằng:
- “Bạch Tôn giả
lúc bấy giờ không có người bạch y nào chăng?”
- Tỳ-kheo đáp:
- “Không có người
bạch y nào.”
- Và hỏi lại:
- “Nếu có người
bạch y thì sẽ có sai lầm gì?”
- Trưởng giả
đáp:
- “Bạch Tôn giả,
hoặc có người không tin lời của Đức Thế Tôn; người ấy sẽ ấy sẽ
vĩnh viễn bất nghĩa, bất nhẫn[09],
sanh vào chỗ cực ác, thọ vô lượng khổ. Nếu kẻ nào tin lời Đức
Thế Tôn người ấy do việc đó sẽ cung kính lễ bái con. Bạch Tôn
giả, con cũng không thích được như vậy. Bạch Tôn giả, mời ở
lại đây thọ thực.”
- Tỳ-kheo ấy im
lặng nhận lời. Sau khi biết Tỳ-kheo đã im lặng nhận lời,
Trưởng giả Úc-già liền từ chỗ ngồi đứng dậy, tự mình múc nước
rửa tay, rồi đem tất cả rất nhiều món ăn cứng và mềm rất mỹ
diệu tinh khiết, ngon lành, tự tay hầu sớt, để cho Tỳ-kheo ăn
được no đủ. Ăn xong, dọn cất đồ đạc và dùng nước rồi, lấy một
giường nhỏ ngồi riêng để nghe pháp.
- Thầy Tỳ-kheo
thuyết pháp cho Trưởng giả, khuyến giáo, khích lệ, làm cho
hoan hỷ. Sau khi bằng vô lượng phương tiện thuyết pháp cho
ông, khuyến giáo, khích lệ, làm cho hoan hỷ rồi, Tỳ-kheo liền
từ chỗ ngồi đứng dậy mà đi. Đi đến chỗ Phật, cúi đầu đảnh lễ
dưới chân Phật rồi ngồi sang một bên, rồi đem trình bày đầy đủ
lại cuộc thảo luận giữa thầy và Thủ Trưởng giả lên Đức Phật.
- Bấy giờ Đức Thế
Tôn bảo các thầy Tỳ-kheo rằng:
- “Ta vì cớ ấy mà
khen Thủ Trưởng giả có bảy pháp vị tằng hữu. Lại nữa, Thủ
Trưởng giả có pháp vị tằng hữu thứ tám là Thủ Trưởng giả vô
cầu, vô dục.
- Phật thuyết như
vậy. Các Tỳ-kheo sau khi nghe Phật thuyết, hoan hỷ phụng hành.
-
-
Chú Thích:
-
[01] Tương đương
Pāli: A. viii. 24 Hatthaka.
-
[02] A-la-bệ Già-la. Pāli: Āaviya viharati Aggaave cetiye, trú ở Āavi,
trong miếu Aggaava. Aggaava, mọât ngôi miếu tại Āavi, Phật
thường dừng chân tại đây, và cũng tại đây Phật thiết lập một
số điều khoản trong giới bổn Tỳ-kheo. Āavi là một thị trấn
cách Sāvatthi 30 do-tuần.
-
[03] Thủ Trưởng giả. Pāli: Hattaka, cũng gọi là Āavaka, con trai của vua xứ
Āavi.
-
[04] Tứ sự nhiếp, hay Tứ nhiếp pháp. Pāli: Cattāri sagahavatthūni:
dāna, peyyavajja, atthacariyā, samānattatā.
-
[05] Huệ thí, ái
ngôn, dĩ lợi, đẳng lợi. Thường nói là: Bố thí,
ái ngữ, lợi hành, đồng sự. Xem giải thích Tập Dị 9 (DTK. 1536,
tr.402c).
-
[06] Hán: như pháp,
như môn, như nhân duyên.
-
[07] Pāli: ye hi
keci… bất cứ ai…
-
[08] Hán: hoặc hữu dư.
-
[09] Hán: bất nghĩa,
bất nhẫn; có lẽ phải hiểu là: không được lợi ích, không được
an ổn; Pāli: na attha, na khema.
|