|
Kinh Trung Bộ
HT. Thích Minh Châu dịch
-
ĐẠI KINH VACCHAGOTTA
-
(Mahavacchagottasutta)
-
-
Như vầy tôi nghe.
-
Một thời Thế Tôn ở tại Rajagaha(Vương Xá), Veluvàna(Trúc
Lâm), nơi Kalandakanivape (chỗ nuôi dưỡng sóc). Rồi du sĩ ngoại
đạo Vacchagotta đi đến chỗ Thế Tôn, sau khi đến, nói lên những
lời chào đón hỏi thăm với Thế Tôn, sau khi nói lên những lời
chào đón hỏi thăm thân hữu, bèn ngồi xuống một bên. Sau khi ngồi
xuống một bên, du sĩ ngoại đạo Vacchagotta thưa với Thế Tôn:
-
– Đã lâu rồi tôi mới được hầu chuyện với Tôn giả
Gotama. Lành thay, nếu Tôn giả Gotama giảng cho tôi một cách vắn
tắt các thiện và bất thiện pháp.
-
– Này Vaccha, Ta có thể giảng cho Ông một cách vắn
tắt các thiện và bất thiện pháp. Này Vaccha, Ta có thể giảng cho
Ông, một cách rộng rãi các thiện và bất thiện pháp. Nhưng này
Vaccha, Ta sẽ giảng cho Ông một cách vắn tắt, các thiện và bất
thiện pháp. Hãy nghe và khéo tác ý. Ta sẽ giảng:
-
– Thưa vâng, Tôn giả.
-
Du sĩ ngoại đạo Vacchagotta vâng đáp Thế Tôn. Thế
Tôn giảng như sau:
-
– Tham, này Vaccha, là bất thiện, vô tham là thiện.
Sân, này Vaccha, là bất thiện, vô sân là thiện. Si, này Vaccha,
là bất thiện, vô si là thiện. Như vậy, này Vaccha, ba pháp là
bất thiện, ba pháp là thiện. Sát sanh, này Vaccha, là bất thiện,
từ bỏ sát sanh là thiện. Lấy của không cho, này Vaccha, là bất
thiện, từ bỏ lấy của không cho là thiện. Tà hạnh trong các dục,
này Vaccha là bất thiện, từ bỏ tà hạnh trong các dục là thiện.
Vọng ngữ, này Vaccha, là bất thiện, từ bỏ vọng ngữ là thiện. Nói
hai lưỡi, này Vaccha, là bất thiện, từ bỏ nói hai lưỡi là thiện.
Nói ác khẩu, này Vaccha, là bất thiện, từ bỏ nói ác khẩu là
thiện. Nói lời phù phiếm, này Vaccha, là bất thiện, từ bỏ nói
lời phù phiếm là thiện. Xan tham, này Vaccha, là bất thiện,
không xan tham là thiện. Sân, này Vaccha, là bất thiện, không
sân là thiện. Tà kiến, này Vaccha, là bất thiện, chánh kiến là
thiện. Như vậy, này Vaccha, mười pháp là bất thiện, mười pháp là
thiện. Này Vaccha, khi ái được một Tỷ-kheo đoạn trừ, cắt tận gốc
rễ, làm cho như thân cây tala, không được tái sanh, không thể
sanh khởi trong tương lai, Tỷ-kheo ấy là bậc A-la-hán, các lậu
đã tận, tu hành thành mãn, các việc nên làm đã làm, đã đặt gánh
nặng xuống, đã thành đạt lý tưởng, đã tận trừ hữu kiết sử, chánh
trí giải thoát.
-
– Mong sự việc là vậy về Tôn giả Gotama. Nhưng không
biết Tôn giả Gotama có một Tỷ-kheo là đệ tử đã đoạn trừ các lậu
hoặc, với thượng trí, tự mình chứng ngộ, chứng đạt và an trú
ngay trong hiện tại, vô lậu tâm giải thoát, tuệ giải thoát ?
-
– Này Vaccha, không phải chỉ một trăm, hai trăm, ba
trăm, bốn trăm, năm trăm mà còn nhiều hơn thế nữa là những
Tỷ-kheo đệ tử của Ta đã đoạn trừ các lậu hoặc, với thượng trí,
tự mình chứng ngộ, chứng đạt và an trú ngay trong hiện tại vô
lậu tâm giải thoát, tuệ giải thoát.
-
– Mong sự việc là như vậy đối với Tôn giả Gotama.
Mong sự việc là như vậy đối với các Tỷ-kheo. Nhưng không biết
Tôn giả Gotama có một Tỷ-kheo-ni là đệ tử đã đoạn trừ các lậu
hoặc, với thượng trí, tự mình chứng ngộ, chứng đạt và an trú
ngay trong hiện tại vô lậu tâm giải thoát, tuệ giải thoát ?
-
– Này Vaccha, không phải chỉ một trăm, hai trăm, ba
trăm, bốn trăm, năm trăm mà còn nhiều hơn thế nữa là những
Tỷ-kheo-ni, đệ tử của Ta, đã đoạn trừ các lậu hoặc, với thượng
trí, tự mình chứng ngộ, chứng đạt và an trú ngay trong hiện tại
vô lậu tâm giải thoát, tuệ giải thoát.
-
– Mong sự việc là như vậy đối với tôn giả Gotama.
Mong sự việc là như vậy đối với các Tỷ-kheo. Mong sự việc là như
vậy đối với các Tỷ-kheo-ni. Nhưng không biết Tôn giả Gotama có
một Nam cư sĩ là đệ tử sống tại gia, mặc áo trắng, theo Phạm
hạnh, sau khi đã đoạn trừ năm hạ phân kiết sử, được hóa sanh,
nhập Niết-bàn tại chỗ ấy, không phải trở lại đời này nữa?
-
– Này Vaccha, không phải chỉ một trăm... không phải
năm trăm mà còn nhiều hơn thế nữa là những Nam cư sĩ, là đệ tử
sống tại gia, mặc áo trắng, theo Phạm hạnh, sau khi đã đoạn trừ
năm hạ phần kiết sử, được hóa sanh, nhập Niết-bàn tại chỗ ấy,
không phải trở lại đời này nữa.
-
– Mong sự việc là như vậy đối với Tôn giả Gotama.
Mong sự việc là như vậy đối với các Tỷ-kheo. Mong sự việc là như
vậy đối với các Tỷ-kheo-ni. Mong sự việc là như vậy đối với
Nam cư sĩ, sống tại gia, mặc áo trắng, theo Phạm hạnh. Nhưng
không biết Tôn giả Gotama có một Nam cư sĩ, là đệ tử sống tại
gia, mặc áo trắng (tuy), hưởng thụ vật dục nhưng xây dựng Thánh
giáo (Sasanakaro), chấp nhận giáo huấn, đã độ nghi đoạn hoặc,
chứng đắc vô sở úy, không dựa vào người khác, sống trong Thánh
giáo của bậc Đạo sư ?
-
– Này Vaccha, không phải chỉ một trăm... không phải
năm trăm mà còn nhiều hơn thế nữa là những Nam cư sĩ, là đệ tử
sống tại gia, mặc áo trắng, hưởng thụ vật dục, nhưng xây dựng
Thánh giáo, chấp nhận giáo huấn, đã độ nghi đoạn hoặc, chứng đắc
vô sở úy, không dựa vào người khác, sống trong Thánh giáo của
bậc Đạo sư.
-
– Mong sự việc là như vậy đối với Tôn giả Gotama.
Mong sự việc là như vậy đối với các Tỷ-kheo. Mong sự việc là như
vậy đối với các Tỷ-kheo-ni. Mong sự việc là như vậy đối với
Nam cư sĩ, sống tại gia, mặc áo trắng, theo Phạm hạnh. Mong sự
việc là như vậy đối với Nam cư sĩ sống tại gia, mặc áo trắng,
hưởng thụ dục lạc. Nhưng không biết Tôn giả Gotama có một Nữ cư
sĩ, là bậc đệ tử sống tại gia, mặc áo trắng, theo Phạm hạnh, sau
khi đoạn trừ năm hạ phần kiết sử, được hóa sanh, nhập Niết-bàn
tại chỗ ấy, không trở lại đời này nữa ?
-
– Này Vaccha, không phải chỉ một trăm... không phải
năm trăm mà còn nhiều hơn thế nữa là những Nữ cư sĩ, là đệ tử
sống tại gia, mặc áo trắng, theo Phạm hạnh, sau khi đoạn trừ năm
hạ phần kiết sử, được hóa sanh, nhập Niết-bàn tại chỗ ấy, không
trở lại đời này nữa.
-
– Mong sự việc là như vậy đối với Tôn giả Gotama.
Mong sự việc là như vậy đối với các Tỷ-kheo. Mong sự việc là như
vậy đối với các Tỷ-kheo-ni. Mong sự việc là như vậy đối với các
Nam cư sĩ, sống tại gia, mặc áo trắng, theo Phạm hạnh. Mong sự
việc là như vậy đối với các Nam cư sĩ sống tại gia, mặc áo
trắng, hưởng thụ các dục lạc. Mong sự việc là như vậy đối với
các Nữ cư sĩ sống tại gia, mặc áo trắng, theo Phạm hạnh. Nhưng
không biết Tôn giả Gotama có Nữ cư sĩ, là đệ tử sống tại gia,
mặc áo trắng, hưởng thụ vật dục, nhưng xây dựng Thánh giáo, chấp
nhận giáo huấn, đã độ nghi đoạn hoặc, chứng đắc vô sở úy, không
dựa vào người khác, sống trong Thánh giáo của bậc Đạo sư ?
-
– Này Vaccha, không phải chỉ một trăm, không phải
hai trăm, không phải ba trăm, không phải bốn trăm, không phải
năm trăm mà nhiều hơn thế nữa là những Nữ cư sĩ, là đệ tử sống
tại gia, mặc áo trắng, hưởng thụ vật dục, nhưng xây dựng Thánh
giáo, chấp nhận giáo huấn, đã độ nghi đoạn hoặc, chứng đắc vô sở
úy, không dựa vào người khác, sống trong Thánh giáo của bậc Đạo
sư.
-
– Thưa Tôn giả Gotama, nếu Tôn giả Gotama đã thành
mãn pháp này, nhưng các Tỷ-kheo không được thành mãn, như vậy
Phạm hạnh này đã không được đầy đủ về phương diện này. Thưa Tôn
giả Gotama, vì rằng Tôn giả Gotama đã thành mãn pháp này và các
Tỷ-kheo cũng được thành mãn; như vậy Phạm hạnh này đã được đầy
đủ về phương diện này. Thưa Tôn giả Gotama, nếu Tôn giả Gotama
đã thành mãn pháp này, và các Tỷ-kheo đã thành mãn, và các
Tỷ-kheo-ni không thành mãn; như vậy Phạm hành này không được đầy
đủ về phương diện này. Thưa Tôn giả Gotama, vì rằng Tôn giả
Gotama đã thành mãn pháp này, và các Tỷ-kheo đã thành mãn, và
các Tỷ-kheo-ni đã thành mãn; như vậy Phạm hạnh này được đầy đủ
về phương diện này. Thưa Tôn giả Gotama, nếu Tôn giả Gotama đã
thành mãn pháp này và các Tỷ-kheo đã thành mãn, và các Tỷ-kheo
ni đã thành mãn, và các Nam cư sĩ sống tại gia, mặc áo trắng,
theo Phạm hạnh không thành mãn; như vậy Phạm hạnh này đã không
được đầy đủ về phương diện này. Thưa Tôn giả Gotama, vì rằng Tôn
giả Gotama đã thành mãn pháp này, các Tỷ-kheo cũng đã thành mãn,
các Tỷ-kheo-ni cũng đã thành mãn, các Nam cư sĩ sống tại gia,
mặc áo trắng, theo Phạm hạnh cũng đã thành mãn; như vậy Phạm
hạnh này đã được đầy đủ về phương diện này. Thưa Tôn giả Gotama,
nếu Tôn giả Gotama đã thành mãn pháp này, và các Tỷ-kheo đã
thành mãn, và các Tỷ-kheo ni đã thành mãn, các Nam cư sĩ sống
tại gia, mặc áo trắng, theo phạm hạnh đã thành mãn nhưng các Nam
cư sĩ sống tại gia, mặc áo trắng, hưởng thụ vật dục không thành
mãn; như vậy phạm hạnh này không được đầy đủ về phương diện này.
Thưa Tôn giả Gotama vì rằng Tôn giả Gotama đã thành mãn pháp
này, và các Tỷ-kheo đã thành mãn, và các Tỷ-kheo-ni đã thành
mãn, và các Nam cư sĩ sống tại gia, mặc áo trắng, theo Phạm hạnh
đã thành mãn, và các Nam cư sĩ sống tại gia, mặc áo trắng, hưởng
thụ vật dục đã thành mãn; như vậy Phạm hạnh này được đầy đủ về
phương diện này. Thưa Tôn giả Gotama, nếu Tôn giả Gotama đã
thành mãn pháp này và các Tỷ-kheo đã thành mãn, và các
Tỷ-kheo-ni đã thành mãn, và các Nam cư sĩ sống tại gia, mặc áo
trắng, hưởng thụ vật dục đã thành mãn; nhưng các Nữ cư sĩ, sống
tại gia, mặc áo trắng, sống theo Phạm hạnh không thành mãn; như
vậy Phạm hạnh này không được đầy đủ về phương diện này. Thưa Tôn
giả Gotama, vì rằng Tôn giả Gotama đã thành mãn pháp này, và các
Tỷ-kheo đã thành mãn, và các Tỷ-kheo-ni đã thành mãn, và các Nam
cư sĩ sống tại gia, mặc áo trắng, theo Phạm hạnh đã thành mãn,
và các Nam cư sĩ sống tại gia, mặc áo trắng, hưởng thụ các vật
dục đã thành mãn, và các Nữ cư sĩ sống tại gia, mặc áo trắng,
theo Phạm hạnh đã thành mãn; như vậy Phạm hạnh này được đầy đủ
về phương diện này. Này Tôn giả Gotama, nếu Tôn giả Gotama đã
thành mãn pháp này, và các Tỷ-kheo đã thành mãn, và các Ty kheo
ni đã thành mãn, và các Nam cư sĩ sống tại gia, mặc áo trắng,
theo Phạm hạnh đã thành mãn, và các Nam cư sĩ sống tại gia, mặc
áo trắng, hưởng thụ vật dục đã thành mãn, và các Nữ cư sĩ sống
tại gia, mặc áo trắng, theo Phạm hạnh đã thành mãn; nhưng các Nữ
cư sĩ sống tại gia, mặc áo trắng, hưởng thụ vật dục không thành
mãn; như vậy Phạm hạnh này đã không đầy đủ về phương diện này.
Thưa Tôn giả Gotama, vì rằng Tôn giả Gotama đã thành mãn pháp
này, và các Tỷ-kheo đã thành mãn, và các Tỷ-kheo-ni đã thành
mãn, và các Nam cư sĩ sống tại gia, mặc áo trắng, theo Phạm hạnh
đã thành mãn, và các Nam cư sĩ sống tại gia, mặc áo trắng hưởng
thụ vật dục đã thành mãn, và các nữ cư sĩ sống tại gia, mặc áo
trắng, theo Phạm hạnh đã thành mãn, và các Nữ cư sĩ sống tại
gia, mặc áo trắng, hưởng thụ các vật dục đã thành mãn; như vậy
Phạm hạnh này được đầy đủ về phương diện này.
-
Thưa Tôn giả Gotama, ví như con sông Hằng (Ganga)
hướng về biển cả, chảy về biển cả, xuôi dòng về biển cả, liền
đứng lại khi xúc chạm với biển cả; cũng vậy hội chúng này của
Tôn giả Gotama, gồm có cư sĩ và xuất gia, hướng về Niết-bàn,
chảy về Niết-bàn, xuôi dòng về Niết-bàn, đứng lại khi xúc chạm
với Niết-bàn. Thật vi diệu thay, Tôn giả Gotama ! Thật vi diệu
thay, Tôn giả Gotama ! Tôn giả Gotama như người dựng đứng lại
những gì bị quăng ngã xuống, phơi bày những gì bị che kín, chỉ
đường cho kẻ bị lạc hướng, đem đèn sáng vào trong bóng tối để
những ai có mắt có thể thấy sắc. Cũng vậy, Chánh pháp đã được
Tôn giả Gotama dùng nhiều phương tiện trình bày. Nay con quy y
Tôn giả Gotama, quy y Pháp, quy y Tăng. Mong Tôn giả Gotama cho
con được xuất gia với Tôn giả Gotama, được thọ đại giới.
-
– Này Vaccha, ai trước kia thuộc ngoại đạo muốn xuất
gia trong pháp luật này, muốn thọ đại giới, người ấy phải sống
bốn tháng biệt trú. Sau bốn tháng, (nếu) các Tỷ-kheo hoan hỷ, có
thể cho vị ấy xuất gia, cho thọ đại giới để trở thành Tỷ-kheo.
Nhưng ở đây, Ta biết sự sai biệt về tâm tánh chúng sanh.
-
– Bạch Thế Tôn, nếu những ai trước kia thuộc ngoại
đạo, muốn xuất gia trong pháp luật này, muốn thọ đại giới phải
sống bốn tháng biệt trú. Sau bốn tháng, (nếu) các Tỷ-kheo hoan
hỷ, có thể cho (những vị ấy) xuất gia, cho thọ đại giới để trở
thành Tỷ-kheo, con sẽ sống biệt trú bốn năm. Sau bốn năm, nếu
các Tỷ-kheo hoan hỷ, hãy cho con xuất gia, cho con thọ đại giới
để thành Tỷ-kheo.
-
Du sĩ ngoại đạo Vacchagotta được xuất gia với Thế
Tôn, được thọ đại giới, không lâu sau khi thọ đại giới, nửa
tháng sau khi thọ đại giới, Tôn giả Vacchagotta đi đến Thế Tôn,
sau khi đến đảnh lễ Thế Tôn, ngồi xuống một bên. Sau khi ngồi
xuống một bên, Tôn giả Vacchagotta bạch Thế Tôn:
-
– Bạch Thế Tôn, cho đến mức độ trí hữu học, minh hữu
học có thể chứng đạt, con đã chứng đạt. Mong Thế Tôn dạy cho con
pháp (khác) cao hơn.
-
Vậy này Vaccha, hãy tu tập hai pháp cao hơn này, chỉ
và quán. Này Vaccha, hai pháp này được tu tập cao hơn, chỉ và
quán, sẽ đưa đến sự thể nhập vào một số giới sai biệt.
-
Này Vaccha, nếu Ông muốn như sau: "Ta muốn chứng
được các loại thần thông: ta có thể một thân hiện ra nhiều thân,
nhiều thân hiện ra một thân; ta có thể hiện hình biến hình đi
ngang qua vách, qua tường, qua núi như đi ngang hư không; Ta có
thể độn thổ trồi lên ngang qua đất liền như ở trong nước; ta có
thể đi trên nước không chìm như đi trên đất liền; ta có thể ngồi
kiết già đi trên hư không như con chim, với bàn tay ta có thể
chạm và rờ mặt trăng và mặt trời, những vật có đại oai lực, oai
thần như vậy; ta có thể tự thân bay đến cõi Phạm thiên" thì Ông
sẽ đạt được cái gì có thể chứng ngộ ở tại đây, nếu Ông còn giữ
được đối tượng.
-
Này Vaccha, nếu Ông muốn như sau: "Với thiên nhĩ
thuần tịnh siêu nhân, ta có thể nghe được hai loại tiếng, loài
Trời và loài Người, xa hay gần", thì Ông sẽ đạt được những gì có
thể chứng ngộ ở tại đây, nếu Ông còn giữ được đối tượng.
-
Này Vaccha, nếu Ông Muốn như sau: "Mong rằng ta có
thể biết được tâm của các chúng sanh khác, của các người khác
với tâm của ta; tâm có tham, ta có thể biết được là tâm có tham,
hay tâm vô tham, ta có thể biết được là tâm vô tham; hay tâm có
sân, ta có thể biết được là tâm có sân; hay tâm vô sân, ta có
thể biết được là tâm vô sân; hay tâm có si, ta có thể biết được
là tâm có si; hay tâm vô si, ta có thể biết được là tâm vô si;
hay tâm chuyên chú, ta có thể biết được là tâm chuyên chú; hay
tâm tán loạn, ta có thể biết được là tâm tán loạn; hay tâm đại
hành, ta có thể biết được là tâm đại hành; hay tâm không phải
đại hành; ta có thể biết được là tâm không phải đại hành; hay
tâm chưa vô thượng, ta có thể biết là tâm chưa vô thượng; hay
tâm vô thượng, ta có thể biết là tâm vô thượng; hay định tâm, ta
có thể biết là định tâm; hay không phải định tâm, ta có thể biết
là không phải định tâm; hay giải thoát tâm, ta có thể biết là
giải thoát tâm; hay không phải giải thoát tâm, ta có thể biết là
không phải giải thoát tâm"., thì Ông sẽ đạt được những gì có thể
chứng ngộ tại đây, nếu Ông còn giữ được đối tượng.
-
Này Vaccha, Ông có thể muốn như sau: "Ta có thể nhớ
đến nhiều đời sống quá khứ, như một đời, hai đời, ba đời, bốn
đời, năm đời, mười đời, hai mươi đời, ba mươi đời, bốn mươi đời,
năm mươi đời, trăm đời, hai trăm đời, ngàn đời, trăm ngàn đời,
nhiều hoại kiếp, nhiều thành kiếp, nhiều hoại và thành kiếp. Ta
nhớ rằng: "Tại chỗ kia ta có tên như thế này, dòng họ như thế
này, giai cấp như thế này, thọ khổ lạc như thế này, tuổi thọ đến
mức như thế này. Sau khi chết tại chỗ kia, ta được sanh ra tại
chỗ nọ. Tại chỗ ấy, ta có tên như thế này, dòng họ như thế này,
giai cấp như thế này, thọ khổ lạc như thế này, tuổi thọ đến mức
như thế này. Sau khi chết tại chỗ nọ, ta được sanh ra ở đây. Như
vậy, ta có thể nhớ đến nhiều đời sống quá khứ cùng với các nét
đại cương và các chi tiết", Ông sẽ đạt được những gì có thể
chứng ngộ tại đây, nếu Ông còn giữ được đối tượng.
-
Này Vaccha, Ông có thể muốn như sau: "Với thiên nhãn
thuần tịnh siêu nhân, ta có thể thấy sự sống và chết của chúng
sanh. Ta có thể biết rằng, chúng sanh người hạ liệt kẻ cao sang,
người đẹp đẽ kẻ thô xấu, người may mắn kẻ bất hạnh đều do hạnh
nghiệp của họ. Những chúng sanh này làm những ác hạnh về thân,
ngữ và ý, phỉ báng các bậc Thánh, theo tà kiến, tạo các nghiệp
theo tà kiến; những người này sau khi thân hoại mạng chung phải
sanh vào cõi dữ ác thú, đọa xứ, địa ngục. Còn những chúng sanh
nào làm các thiện hạnh về thân, ngữ và ý, không phỉ báng các bậc
Thánh, theo chánh kiến, tạo các nghiệp theo chánh kiến; những
người này, sau khi thân hoại mạng chung, được sanh lên các thiện
thú, Thiên giới, trên đời này. Như vậy, với thiên nhãn thuần
tịnh siêu nhân, ta có thể thấy sự sống và chết của chúng sanh.
Ta có thể biết chúng sanh, người hạ liệt kẻ cao sang, người đẹp
đẽ kẻ thô xấu, người may mắn kẻ bất hạnh đều do hạnh nghiệp của
họ", Ông sẽ đạt được những gì có thể chứng ngộ tại đây, nếu
người còn giữ được đối tượng.
-
Này Vaccha, Ông có thể muốn như sau: "Với sự đoạn
trừ các lậu hoặc, mong rằng ta có thể với thượng trí tự mình
chứng ngộ, chứng đạt và an trú ngay trong hiện tại vô lậu tâm
giải thoát, tuệ giải thoát", Ông sẽ chứng đạt những gì có thể
chứng ngộ tại đây, nếu Ông còn giữ được đối tượng.
-
Rồi Tôn giả Vaccha hoan hỷ, tùy hỷ lời Thế Tôn dạy,
từ chỗ ngồi đứng dậy, đảnh lễ Thế Tôn, thân phía hữu hướng về
Ngài rồi từ biệt. Rồi Tôn giả Vacchagotta độc trú viễn ly, không
phóng dật, nhiệt tâm, tinh cần, không bao lâu với thắng trí, tự
mình chứng ngộ, chứng đạt và an trú ngay trong hiện tại vô
thượng cứu cánh Phạm hạnh, vì mục đích này Thiện gia nam tử chơn
chánh xuất gia, từ bỏ gia đình, sống không gia đình, hướng đến
Sanh đã tận, Phạm hạnh đã thành, việc cần làm đã làm, sau đời
hiện tại không có đời khác nữa; Tôn giả Vacchagotta đã trở thành
một vị La hán khác nữa.
-
Sau một thời gian, một số đông Tỷ-kheo đi đến yết
kiến Thế Tôn. Tôn giả Vacchagotta thấy các Tỷ-kheo từ đàng xa đi
đến, sau khi thấy liền đến các Tỷ-kheo ấy, sau khi đến nói với
các Tỷ-kheo ấy như sau:
-
– Chư Tôn giả đang đi đâu ?
-
– Thưa Hiền giả, chúng tôi đi đến yết kiến Thế Tôn.
-
– Vậy chư Tôn giả hãy nhân danh tôi, cúi đầu đảnh lễ
chân Thế Tôn và thưa: "Bạch Thế Tôn, Tỷ-kheo Vacchagotta cúi đầu
đảnh lễ chân Thế Tôn và nói như sau: "Thế Tôn đã được con hầu
hạ, Thiện Thệ đã được con hầu hạ".
-
– Thưa vâng, Hiền giả.
-
Các Tỷ-kheo ấy vâng đáp Tôn giả Vacchagotta. Rồi các
Tỷ-kheo ấy đi đến chỗ Thế Tôn, sau khi đến đảnh lễ Thế Tôn rồi
ngồi xuống một bên. Sau khi ngồi xuống một bên, các Tỷ-kheo ấy
bạch Thế Tôn:
-
– Bạch Thế Tôn, Tôn giả Vacchagotta cúi đầu đảnh lễ
chân Thế Tôn và bạch như sau: "Thế Tôn đã được con hầu hạ, Thiện
Thệ đã được con hầu hạ".
-
– Này các Tỷ-kheo, Ta đã được biết tâm của Tỷ-kheo
Vacchagotta với tâm của Ta như sau: "Tỷ-kheo Vacchagotta là bậc
tam minh, có đại thần lực, có đại uy lực". Các chư Thiên cũng
báo với Ta ý nghĩa ấy: "Tỷ-kheo Vacchagotta là bậc tam minh, có
đại thần lực, có đại uy lực".
-
Thế Tôn thuyết giảng như vậy. Các Tỷ-kheo ấy hoan
hỷ tín thọ lời Thế Tôn dạy.
- --o0o--
|
|