|
Kinh Trung Bộ
H. T. Thích Minh Châu dịch
--o0o--
- KINH NÊN HÀNH TRÌ
KHÔNG NÊN HÀNH TRÌ
-
(Sevitabha-asevitabhasuttam)
-
- Như vầy tôi
nghe.
- Một thời Thế
Tôn trú ở Savatthi,
Jetavana, tại tịnh xá ông
Anathapindika (Cấp Cô Độc). Ở đấy,
Thế Tôn gọi các Tỷ-kheo : "Này các Tỷ-kheo". – "Bạch Thế
Tôn". Các vị Tỷ-kheo ấy vâng đáp Thế Tôn. Thế Tôn nói như sau :
– "Này các Tỷ-kheo, Ta sẽ
giảng cho các Ông pháp môn về nên hành trì,
không nên hành trì. Hãy nghe và suy nghiệm kỹ
Ta sẽ giảng" – "Thưa vâng bạch Thế Tôn". Các Tỷ-kheo ấy
vâng đáp Thế Tôn. Thế Tôn nói như sau :
- – Này các
Tỷ-kheo, Ta nói thân hành
có hai loại: "Nên hành trì,
không nên hành trì; và đây là sự tương đối giữa thân
hành". Này các Tỷ-kheo, Ta
nói khẩu hành cũng có hai loại: "Nên hành trì,
không nên hành trì; và đây là sự tương đối giữa khẩu
hành". Này các Tỷ-kheo, Ta
nói ý hành cũng có hai loại: "Nên hành trì,
không nên hành trì; và đây là sự tương đối giữa ý hành".
Này các Tỷ-kheo, Ta nói
tâm sanh cũng có hai loại: "Nên hành trì,
không nên hành trì; và đây là sự tương đối giữa tâm
sanh". Này các Tỷ-kheo, Ta
nói tưởng đắc cũng có hai loại : "Nên hành trì,
không nên hành trì; và đây là sự tương đối giữa tưởng
đắc". Kiến đắc, này các
Tỷ-kheo, Ta nói cũng có
hai loại : "Nên hành trì,
không nên hành trì; và đây là sự tương đối giữa kiến đắc
(ditthipatilabha)". Ngã tánh đắc,
này các Tỷ-kheo, Ta
nói cũng có hai loại : "Nên hành trì,
không nên hành trì; và đây là sự tương đối giữa ngã tánh
đắc".
- Được nghe nói vậy
Tôn giả Sariputta bạch Thế Tôn :
- – Bạch Thế
Tôn, lời nói này được Thế
Tôn nói lên vắn tắt, không
giải nghĩa rộng rãi, con
hiểu ý nghĩa một cách rộng rãi như sau :
- Thân hành,
này các Tỷ-kheo,
tôi nói có hai loại : "Nên hành trì,
không nên hành trì; và như vậy là sự tương đối giữa thân
hành". Thế Tôn đã nói như vậy. Và do duyên gì lời nói ấy được
nói lên ? Bạch Thế Tôn nếu
một thân hành nào khi hành trì,
bất thiện pháp tăng trưởng,
thiện pháp thối giảm,
thân hành như vậy không nên hành trì. Bạch Thế Tôn,
và một thân hành nào khi hành trì thời bất thiện pháp
thối giảm, thiện pháp tăng
trưởng, thân hành như vậy
nên hành trì.
- Bạch Thế Tôn,
thân hành gì khi hành trì thời bất thiện pháp tăng
trưởng, thiện pháp thối
giảm ? Ở đây, bạch Thế
Tôn, có người sát sanh,
tàn nhẫn (?) tay
lấm máu, tâm chuyên sát
hại, đả thương,
tâm không từ bi đối với các loại hữu tình. Người này lấy
của không cho, bất cứ tài
vật gì của người khác,
hoặc tại thôn làng hoặc tại rừng núi,
không cho người ấy,
người ấy lấy trộm tài vật ấy. Người ấy sống tà hạnh trong các
dục vọng, giao cấu các
hạng nữ nhân có mẹ che chở,
có cha che chở, có
anh che chở, có chị che
chở, có bà con che chở,
đã có chồng, được
hình phạt gậy gộc bảo vệ,
cho đến những nữ nhân được trang sức bằng vòng hoa. Thân hành
như vậy, bạch Thế Tôn,
khi hành trì thời các bất thiện pháp tăng trưởng,
các thiện pháp thối giảm.
- Bạch Thế Tôn,
thân hành gì khi hành trì thời bất thiện pháp thối giảm,
thiện pháp tăng trưởng ?
- Ở đây,
bạch Thế Tôn, có người từ bỏ sát sanh,
tránh xa sát sanh,
bỏ trượng, bỏ kiếm,
biết tàm quý, có
lòng từ, sống thương xót
đến hạnh phúc tất cả chúng sanh và loài hữu tình. Người ấy từ bỏ
lấy của không cho, tránh
xa lấy của không cho; bất cứ tài vật gì của người khác,
hoặc tại thôn làng,
hoặc tại rừng núi, không cho người ấy,
người ấy không lấy trộm tài vật ấy. Người ấy từ bỏ sống
tà hạnh trong các dục vọng,
không giao cấu với các hạng nữ nhân có mẹ che chở,
có cha che chở, có
anh che chở, có chị che
chở, có bà con che chở,
đã có chồng, được
hình phạt gậy gộc bảo vệ,
cho đến những nữ nhân được trang sức bằng vòng hoa. Thân hành
như vậy, bạch Thế Tôn,
khi hành trì thời các bất thiện pháp thối giảm
các thiện pháp tăng trưởng.
- Thân hành,
này các Tỷ-kheo,
tôi nói có hai loại : "Nên hành trì,
không nên hành trì; và như vậy là sự tương đối giữa thân
hành". Thế Tôn đã nói như vậy và do duyên như vậy
lời nói ấy được nói lên.
- Khẩu hành,
này các Tỷ-kheo,
tôi nói có hai loại: "Nên hành trì, không nên hành trì; và như
vậy là sự tương đối giữa khẩu hành". Thế Tôn đã nói như vậy và
do duyên gì lời nói ấy được nói lên ? Bạch Thế Tôn,
một khẩu hành nào khi hành trì thời bất thiện pháp tăng
trưởng, thiện pháp thối
giảm, khẩu hành như vậy
không nên hành trì. Bạch Thế Tôn
và một khẩu hành nào khi hành trì
bất thiện pháp thối giảm,
thiện pháp tăng trưởng
khẩu hành như vậy nên hành trì.
- Bạch Thế Tôn,
khẩu hành gì khi hành trì thời bất thiện pháp tăng
trưởng, thiệp pháp thối
giảm ? Ở đây, bạch Thế
Tôn, có người vọng ngữ,
đến chỗ tập hội,
hay đến chỗ chúng hội, hay
đến giữa các thân tộc, hay
đến giữa các tổ hợp, hay
đến giữa vương tộc, khi bị
dẫn xuất làm chứng và được hỏi : "Này Người kia,
hãy nói những gì Ông biết". Dầu cho người ấy không biết,
người ấy nói : "Tôi biết"; dầu cho người ấy biết,
người ấy nói : "Tôi không biết"
hay dầu cho người ấy không thấy,
người ấy nói : "Tôi thấy"
hay dầu cho người ấy thấy,
người ấy nói : "Tôi không thấy". Như vậy
lời nói của người ấy trở thành cố ý vọng ngữ,
hoặc vì nguyên nhân tự kỷ,
hoặc vì nguyên nhân tha nhân,
hoặc vì nguyên nhân một vài quyền lợi gì. Và người ấy là
người nói hai lưỡi, nghe
điều gì ở chỗ này, đến chỗ
kia nói để sanh chia rẽ ở những người này,
nghe điều gì ở chỗ kia,
đi nói với những người này để sanh chia rẽ ở những người
kia. Như vậy, người ấy ly
gián những kẻ hòa hợp, hay xúi dục những kẻ ly gián,
ưa thích phá hoại,
vui thích phá hoại, thích
thú phá hoại, nói những
lời đưa đến phá hoại. Và người ấy là người nói lời thô ác. Bất
cứ lời gì thô ác, tàn ác,
khiến người đau khổ,
khiến người tức giận,
liên hệ đến phẫn nộ,
không đưa đến Thiền định,
người ấy nói những lời như vậy. Và người ấy nói những lời
phù phiếm, nói phi thời,
nói những lời phi chơn,
nói những lời không lợi ích,
nói những lời phi pháp,
nói những lời phi luật,
nói những lời không đáng gìn giữ. Vì nói phi thời nên lời
nói không có thuận lý,
không có mạch lạc, hệ
thống, không có lợi ích.
Khẩu hành như vậy, bạch
Thế Tôn, khi hành trì thời
các bất thiện pháp tăng trưởng,
các thiệ⮠pháp thối giảm.
- Bạch Thế Tôn,
khẩu hành gì khi hành trì thời các bất thiện pháp thối
giảm, các thiện pháp tăng
trưởng ? Ở đây, bạch Thế
Tôn, có người từ bỏ vọng
ngữ, tránh xa vọng ngữ,
đến chỗ tập hội,
hay đến chỗ chúng hội, hay
đến giữa các thân tộc, hay
đến giữa các tổ hợp, hay
đến giữa vương tộc, khi bị
dẫn xuất làm chứng và được hỏi: "Này người kia,
hãy nói những gì Ông biết". Nếu biết,
người ấy nói: "Tôi biết
" nếu không biết, người ấy nói : "Tôi không biết"
hay nếu không thấy, người ấy nói : "Tôi không thấy"
nếu thấy, người ấy nói : "Tôi thấy". Như vậy
lời nói của người ấy không trở thành cố ý vọng ngữ,
hoặc vì nguyên nhân tự kỷ,
hoặc vì nguyên nhân tha nhân,
hoặc vì nguyên nhân một vài quyền lợi gì. Từ bỏ nói hai
lưỡi, tránh xa nói hai
lưỡi, nghe điều gì ở chỗ
này, không đi đến chỗ kia
nói để sanh chia rẽ ở những người này,
nghe điều gì ở chỗ kia
không đi nói với những người này để sanh chia rẽ ở những
người kia; như vậy, người
ấy sống hòa hợp những kẻ ly gián,
tăng trưởng những kẻ hòa hợp,
ưa thích hòa hợp,
vui thích hòa hợp, thích
thú hòa hợp, nói những lời
đưa đến hòa hợp. Từ bỏ lời nói độc ác,
tránh xa lời nói độc ác; như vậy người ấy nói những lời
nói nhu hòa, đẹp tai,
dễ thương, thông
cảm đến tâm, tao nhã,
đẹp lòng nhiều người,
vui lòng nhiều người. Từ bỏ lời nói phù phiếm,
tránh xa lời nói phù phiếm; người ấy nói đúng thời,
nói những lời chơn thật,
nói những lời có ý nghĩa,
nói những lời về Chánh pháp,
nói những lời về luật,
nói những lời đáng được gìn giữ. Vì nói hợp thời,
nên lời nói thuận lý,
có mạch lạc hệ thống,
có ích lợi. Khẩu hành như vậy,
bạch Thế Tôn, khi
hành trì thời các bất thiện pháp thối giảm,
các thiện pháp tăng trưởng.
- Khẩu hành,
này các Tỷ-kheo,
tôi nói có hai loại : "Nên hành trì,
không nên hành trì; và như vậy là sự tương đối giữa khẩu
hành". Thế Tôn đã nói như vậy,
và do duyên như vậy,
lời nói ấy được nói lên.
- Ý hành,
này các Tỷ-kheo,
Tôi nói có hai loại : "Nên hành trì,
không nên hành trì; và như vậy là sự tương đối giữa khẩu
hành". Thế Tôn đã nói như vậy,
và do duyên gì lời nói ấy được nói lên ? Bạch Thế Tôn,
một ý hành nào khi hành trì thời các bất thiện pháp tăng
trưởng, các thiện pháp
thối giảm, khẩu hành như
vậy không nên hành trì. Bạch Thế Tôn,
và một ý hành nào khi hành trì thời các bất thiện pháp
thối giảm, các thiện pháp
tăng trưởng, ý hành như
vậy nên hành trì.
- Ý hành gì,
bạch Thế Tôn, khi
hành trì thời bất thiện pháp tăng trưởng,
thiệp pháp thối giảm ? Ở đây,
bạch Thế Tôn có người có tham ái,
tham lam tài vật kẻ khác,
nghĩ rằng : "Ôi,
mong rằng mọi tài vật của người khác trở thành của mình !" Lại
có người sân tâm, khởi lên
hại ý, hại niệm như sau :
"Mong rằng những loài hữu hình này bị giết,
hay bị tàn sát, hay
bị tiêu diệt hay bị làm
hại, hay mong chúng không
còn tồn tại". Ý hành như vậy,
bạch Thế Tôn, khi
hành trì thời các bất thiện pháp tăng trưởng,
các thiện pháp thối giảm.
- Ý hành gì,
bạch Thế Tôn, khi
hành trì thời các bất thiện pháp thối giảm,
các thiện pháp tăng trưởng ? Ở đây
có người không có tham ái,
không tham lam tài vật của kẻ khác,
nghĩ rằng : "Ôi,
mong rằng mọi tài vật của người khác không trở thành của mình !"
Lại có người không có sân tâm,
không khởi lên hại ý,
hại niệm, nhưng
nghĩ rằng: "Mong rằng những loài hữu tình này sống không thù
hận, không oán thù,
không nhiễu loạn,
được an lạc, lo nghĩ tự
thân". Ý hành như vậy,
bạch Thế Tôn, khi hành trì
thời các bất thiện pháp thối giảm,
các thiện pháp tăng trưởng.
- Ý hành,
này các Tỷ-kheo,
tôi nói có hai loại: "Nên hành trì,
không nên hành trì và như vậy là sự tương đối giữa ý
hành". Thế Tôn đã nói như vậy,
và do duyên như vậy,
lời nói ấy được nói lên.
- Tâm sanh,
này các Tỷ-kheo,
tôi nói cũng có hai loại: "Nên hành trì,
không nên hành trì". Thế Tôn đã nói như vậy. Và do duyên
gì, lời nói ấy được nói
lên ? Bạch Thế Tôn, nếu
một tâm sanh nào khi hành trì,
các bất thiện pháp tăng trưởng,
các thiện pháp thối giảm,
tâm sanh như vậy không nên hành trì. Và một tâm sanh nào,
bạch Thế Tôn, khi
hành trì thời các bất thiện pháp thối giảm,
các thiện pháp tăng trưởng,
tâm sanh như vậy nên hành trì.
- Tâm sanh gì,
bạch Thế Tôn, khi
hành trì thời bất thiện pháp tăng trưởng,
thiện pháp thối giảm ? Ở đây,
bạch Thế Tôn, có
người có tham dục, sống
với tâm câu hữu với tham dục; người ấy sân hận và sống với tâm
câu hữu với sân hận; người ấy có hại tâm và sống với tâm câu hữu
với hại tâm. Tâm sanh như vậy,
bạch Thế Tôn, khi
hành trì bất thiện pháp
tăng trưởng, thiện pháp
thối giảm. Tâm sanh gì,
bạch Thế Tôn, khi hành trì
bất thiện pháp thối giảm,
thiện pháp tăng trưởng ? Ở đây,
bạch Thế Tôn, có
người không có tham dục; sống với tâm không câu hữu với tham
dục; người ấy không có sân hận và sống với tâm không câu hữu với
sân hận; người ấy không có hại tâm và sống với tâm không câu hữu
với hại tâm. Tâm sanh như vậy,
bạch Thế Tôn, nếu
hành trì thời bất thiện pháp thối giảm,
thiện pháp tăng trưởng.
- Tâm sanh, này
các Tỷ-kheo, tôi
nói có hai loại : "Nên hành trì,
không nên hành trì; và như vậy là sự tương đối giữa tâm
sanh". Thế Tôn đã nói như vậy và do duyên như vậy,
lời nói ấy được nói lên.
- Tưởng đắc,
này các Tỷ-kheo,
tôi nói cũng có hai loại : "Nên hành trì,
không nên hành trì". Thế Tôn đã nói vậy. Và do duyên gì,
lời nói ấy được nói lên ? Một tưởng đắc nào,
bạch Thế Tôn, khi
hành trì các bất thiện
pháp tăng trưởng, các
thiện pháp thối giảm,
tưởng đắc như vậy không nên hành trì. Và một tưởng đắc nào,
bạch Thế Tôn, khi
hành trì thời các bất thiện pháp thối giảm,
các thiện pháp tăng trưởng,
tưởng đắc như vậy nên hành trì.
- Tưởng đắc gì,
bạch Thế Tôn, khi
hành trì thời bất thiện pháp tăng trưởng,
thiện pháp thối giảm ? Ở đây,
bạch Thế Tôn, có
người có tham dục sống với tưởng câu hữu với sân hận,
người ấy có hại tâm và sống với tưởng câu hữu với hại
tâm. Tưởng đắc như vậy,
bạch Thế Tôn, khi hành trì
thời bất thiện pháp tăng trưởng,
thiệp pháp thối giảm. Tưởng đắc gì,
bạch Thế Tôn, khi
hành trì, bất thiện pháp
thối giảm, thiệp pháp tăng
trưởng ? Ở đây, bạch Thế
Tôn, có người không có
tham dục, sống với tưởng
không câu hữu với tham dục,
người ấy không có sân hận và sống với tưởng không câu hữu
với sân hận, người ấy
không có hại tâm và sống với tưởng không câu hữu với hại tâm.
Tưởng đắc như vậy, bạch
Thế Tôn, khi hành trì thời
bất thiện pháp thối giảm,
thiện pháp tăng trưởng.
- Tưởng đắc,
này các Tỷ-kheo,
tôi nói có hai loại : "Nên hành trì, không nên hành trì; và như
vậy là sự tương đối giữa tưởng đắc". Thế Tôn đã nói như vậy và
do duyên như vậy, lời nói ấy được nói lên.
- Kiến đắc, này
các Tỷ-kheo, tôi nói có hai loại : "Nên hành trì và không nên
hành trì; và như vậy là sự tương đối giữa kiến đắc". Thế Tôn đã
nói như vậy. Và do duyên gì, lời nói ấy được nói lên ? Một kiến
đắc nào, bạch Thế Tôn, khi hành trì thời các bất thiện pháp tăng
trưởng, các thiện pháp thối giảm, kiến đắc như vậy không nên
hành trì. Và một kiến đắc nào khi hành trì thời các bất thiện
pháp thối giảm, các thiện pháp tăng trưởng, kiến đắc như vậy nên
hành trì. Kiến đắc gì, bạch Thế Tôn, khi hành trì thời bất thiện
pháp tăng trưởng; thiện pháp thối giảm ? Ở đây, bạch Thế Tôn có
người có (tà) kiến như sau : "Không có bố thí, không có lễ hy
sinh, không có tế tự, không có quả dị thục các nghiệp thiện ác,
không có đời này, không có đời khác, không có mẹ, không có cha,
không có loại hóa sanh, ở đời không có những vị Sa-môn, những vị
Bà-la-môn, chánh hướng, chánh hạnh đã tự mình với thượng trí
chứng tri, chứng đạt và an trú đời này, đời khác và truyền dạy
lại". Kiến đắc như vậy, bạch Thế Tôn, khi hành trì, các bất
thiện pháp tăng trưởng, các thiện pháp thối giảm. Kiến đắc gì,
bạch Thế Tôn, khi hành trì thời bất thiện pháp thối giảm, các
thiện pháp tăng trưởng ?
- Ở đây, bạch
Thế Tôn, có người có (chánh) kiến như sau : "Có bố thí, có lễ hy
sinh, có tế tự, có quả dị thục các nghiệp thiện ác, có đời này,
có đời khác, có mẹ, có cha, có các loại hóa sanh, ở đời có những
vị Sa-môn, Bà-la-môn chánh hướng, chánh hạnh đã tự mình với
thượng trí chứng tri, chứng đắc và an trú đời này, đời khác và
truyền dạy lại". Kiến đắc như vậy, bạch Thế Tôn, khi hành trì
thời các bất thiện pháp thối giảm, các thiện pháp tăng trưởng.
- Kiến đắc, này
các Tỷ-kheo, tôi nói có hai loại : "Nên hành trì, không nên hành
trì; và như vậy là sự sai trái về kiến đắc". Thế Tôn đã nói như
vậy, và do duyên như vậy, lời nói ấy được nói lên.
- Ngã tánh đắc,
này các Tỷ-kheo, tôi nói cũng có hai loại : "Nên hành trì, không
nên hành trì; và như vậy là sự tương đối giữa ngã tánh". Thế Tôn
đã nói như vậy, và do duyên gì lời nói ấy được nói lên ? Ngã
tánh đắc nào, bạch Thế Tôn, khi hành trì thời các bất thiện pháp
tăng trưởng, các thiện pháp thối giảm, ngã tánh đắc như vậy
không nên hành trì. Ngã tánh đắc nào, bạch Thế Tôn, khi hành trì
thời các bất thiện pháp thối giảm, các thiện pháp tăng trưởng,
ngã tánh đắc như vậy nên hành trì. Ngã tánh đắc gì, bạch Thế
Tôn, khi hành trì thời các bất thiện pháp tăng trưởng, các thiện
pháp thối giảm ? Ngã tánh đắc có hại, bạch Thế Tôn, vì sự không
rốt ráo khi được sanh khởi, các bất thiện pháp phải tăng trưởng,
các thiện pháp thối giảm. Ngã tánh đắc vô hại, bạch Thế Tôn, vì
sự rốt ráo khi được sanh khởi, các bất thiện pháp thối giảm, các
thiện pháp tăng trưởng.
- Ngã tánh đắc,
này các Tỷ-kheo, tôi nói có hai loại : "Nên hành trì, không nên
hành trì; và như vậy là sự sai khác về ngã tánh đắc". Thế Tôn đã
nói như vậy, và do duyên như vậy lời nói ấy được nói lên. Bạch
Thế Tôn, lời nói mà được Thế Tôn nói lên một cách vắn tắt, không
giải nghĩa rộng rãi, con được hiểu ý nghĩa một cách rộng rãi như
vậy.
- Lành thay,
lành thay, này Sariputta ! Lành thay, này Sariputta ! Lời nói
này được Ta nói lên một cách vắn tắt, không giải nghĩa rộng rãi,
Ông đã hiểu ý nghĩa một cách rộng rãi như vậy.
- Thân hành, này các Tỷ-kheo, Ta
nói có hai loại : "Nên hành trì, không nên hành trì; và như vậy
là sự tương đối giữa thân hành". Ta đã nói như vậy và do duyên
gì, lời nói ấy được nói lên ? Thân hành nào, này Sariputtta, khi
hành trì thời bất thiện pháp tăng trưởng, thiện pháp thối giảm,
thân hành như vậy không nên hành trì. Và thân hành nào, này
Sariputtta, khi hành trì thời bất thiện pháp thối giảm, thiệp
pháp tăng trưởng, thân hành như vậy nên hành trì.
- Thân hành gì,
này Sariputta, khi hành trì bất thiện pháp tăng trưởng, thiện
pháp thối giảm ? Ở đây, này Sariputta, có người sát sanh, tàn
nhẫn, tay lấm máu, tâm chuyên sát hại đả thương, tâm không từ bi
đối với các loại hữu tình. Người này lấy của không cho; bất cứ
tài vật gì của người khác, hoặc tại thôn làng hoặc tại rừng núi
không cho người ấy, người ấy lấy trộm tài vật ấy. Người ấy sống
tà hạnh trong các dục vọng, giao cấu các hạng nữ nhân có mẹ che
chở, có cha che chở, có anh che chở, có chị che chở, có bà con
che chở, đã có chồng, được hình phạt gậy gộc bảo vệ, cho đến
những nữ nhân được trang sức bằng vòng hoa. Thân hành như vậy,
này Sariputta, khi hành trì thời các bất thiện pháp tăng trưởng,
các thiện pháp thối giảm.
- Thân hành gì,
này Sariputta, khi hành trì thời các bất thiện pháp thối giảm,
các thiện pháp tăng trưởng ? Ở đây, này Sariputtta, có người từ
bỏ sát sanh, tránh xa sát sanh, bỏ trượng, bỏ kiếm, biết tàm
quý, có lòng từ, sống thương xót đến hạnh phúc tất cả chúng sanh
và loài hữu tình. Người ấy từ bỏ lấy của không cho, tránh xa lấy
của không cho; bất cứ tài vật gì của người khác, hoặc tại thôn
làng, hoặc tại rừng núi không cho người ấy, người ấy không lấy
trộm tài vật ấy. Người ấy từ bỏ sống theo tà hạnh trong các dục
vọng, không giao cấu với các hạng nữ nhân có mẹ che chở, có cha
che chở, có anh che chở, có chị che chở, có bà con che chở, đã
có chồng, được hình phạt gậy gộc bảo vệ, cho đến những nữ nhân
được trang sức bằng vòng hoa. Thân hành như vậy, này Sariputta,
khi hành trì thời các bất thiện pháp thối giảm, các thiện pháp
tăng trưởng.
- Thân hành,
này các Tỷ-kheo, ta nói có hai loại : "Nên hành trì, không nên
hành trì; và như vậy là sự tương đối giữa thân hành". Ta đã nói
như vậy và do duyên như vậy, lời nói ấy được nói lên.
- Khẩu hành,
này các Tỷ-kheo, Ta nói có hai loại : "Nên hành trì, không nên
hành trì; và như vậy là sự tương đối giữa khẩu hành". Ta đã nói
như vậy. Và do duyên gì lời nói ấy được nói lên ? Này Sariputta,
khẩu hành nào khi hành trì thời các bất thiện pháp tăng trưởng,
các thiện pháp thối giảm, khẩu hành như vậy không nên hành trì.
Và khẩu hành nào, này Sariputta, khi hành trì, các bất thiện
pháp thối giảm, các thiện pháp tăng trưởng, khẩu hành như vậy
nên hành trì.
- Khẩu hành gì,
này Sariputta, khi hành trì thời các bất thiện pháp tăng trưởng,
các thiện pháp thối giảm ? Ở đây, này Sariputta, có người vọng
ngữ đến chỗ tập hội... (như trên)... (những thay đổi cần thiết
cho đến đoạn ngã tánh đắc... ) "Ngã tánh đắc, này các Tỷ-kheo,
Ta nói có hai loại : "Nên hành trì, không nên hành trì; và như
vậy là sự tương đối giữa ngã tánh đắc", Ta đã nói như vậy, và do
duyên như vậy lời nói ấy được nói lên.
- Này Sariputta, lời nói này được
Ta nói một cách vắn tắt, cần phải hiểu một cách rộng rãi như
vậy.
- Sắc do mắt
nhận thức, này Sariputta, Ta nói có hai loại : "Nên hành trì,
không nên hành trì". Tiếng do tai nhận thức, này Sariputta, Ta
nói có hai loại : "Nên hành trì, không nên hành trì". Hương do
mũi nhận thức, này Sariputta, Ta nói có hai loại : "Nên hành trì
không nên hành trì". Vị do lưỡi nhận thức, này Sariputta, Ta nói
có hai loại : "Nên hành trì, không nên hành trì". Xúc do thân
nhận thức, này Sariputta, Ta nói có hai loại : "Nên hành trì,
không nên hành trì". Pháp do ý nhận thức, này Sariputta, Ta nói
có hai loại : "Nên hành trì, không nên hành trì".
- Khi được nghe
nói vậy, Tôn giả Sariputta bạch Thế Tôn :
- – Bạch Thế
Tôn, lời nói này được Thế Tôn nói lên một cách vắn tắt, không
giải nghĩa rộng rãi, con được hiểu ý nghĩa một cách rộng rãi như
sau :
- "Sắc do mắt
nhận thức, này Sariputta, Ta nói có hai loại : "Nên hành trì,
không nên hành trì". Thế Tôn đã nói như vậy. Và do duyên gì lời
nói ấy được nói lên ? Sắc nào do mắt nhận thức bạch Thế Tôn, khi
hành trì thời các bất thiện pháp tăng trưởng, các thiện pháp
thối giảm, sắc do mắt nhận thức như vậy không nên hành trì. Sắc
nào do mắt nhận thức, bạch Thế Tôn khi hành trì thời các bất
thiện pháp thối giảm, các thiện pháp tăng trưởng, sắc ấy do mắt
nhận thức như vậy nên hành trì. "Sắc do mắt nhận thức, này
Sariputta, Ta nói có hai loại : "Nên hành trì, không nên hành
trì". Thế Tôn đã nói như vậy và do duyên như vậy lời nói ấy được
nói lên.
- "Tiếng do tai
nhận thức, này Sariputta, Ta nói có hai loại : "Nên hành trì,
không nên hành trì". Thế Tôn đã nói như vậy. Và do duyên gì lời
nói ấy được nói lên ? Tiếng nào do tai nhận thức bạch Thế Tôn,
khi hành trì thời các bất thiện pháp tăng trưởng, các thiện pháp
thối giảm, tiếng do tai nhận thức như vậy không nên hành trì.
Tiếng nào do tai nhận thức, bạch Thế Tôn, khi hành trì thời các
bất thiện pháp thối giảm, các thiện pháp tăng trưởng, tiếng do
tai nhận thức như vậy nên hành trì. "Tiếng do tai nhận thức, này
Sariputta, Ta nói có hai loại : "Nên hành trì, không nên hành
trì". Thế Tôn đã nói như vậy và do duyên như vậy lời nói ấy được
nói lên.
- "Hương do mũi
nhận thức, này Sariputta, Ta nói có hai loại : "Nên hành trì,
không nên hành trì". Thế Tôn đã nói như vậy. Và do duyên gì lời
nói ấy được nói lên ? Hương nào do mũi nhận thức, bạch Thế Tôn,
khi hành trì thời các bất thiện pháp tăng trưởng, các thiện pháp
thối giảm, hương do mũi nhận thức như vậy không nên hành trì.
Hương nào do mũi nhận thức, bạch Thế Tôn, khi hành trì, các bất
thiện pháp thối giảm, các thiện pháp tăng trưởng, hương do mũi
nhận thức như vậy nên hành trì : "Hương do mũi nhận thức, này
Sariputta, Ta nói có hai loại : "Nên hành trì, không nên hành
trì". Thế Tôn đã nói như vậy và do duyên như vậy lời nói ấy được
nói lên.
- "Vị do lưỡi
nhận thức, này Sariputta, Ta nói có hai loại : "Nên hành trì,
không nên hành trì". Thế Tôn đã nói như vậy. Và do duyên gì lời
nói ấy được nói lên. Vị nào do lưỡi nhận thức, bạch Thế Tôn, khi
hành trì thời các bất thiện pháp tăng trưởng, các thiện pháp
thối giảm, vị do lưỡi nhận thức như vậy không nên hành trì. Vị
nào do lưỡi nhận thức, bạch Thế Tôn, khi hành trì thời các bất
thiện pháp thối giảm, các thiện pháp tăng trưởng, vị do lưỡi
nhận thức như vậy nên hành trì. "Vị do lưỡi nhận thức, này
Sariputta, Ta nói có hai loại : "Nên hành trì, không nên hành
trì". Thế Tôn đã nói như vậy và do duyên như vậy lời nói ấy được
nói lên.
- "Xúc do thân
nhận thức, này Sariputta, Ta nói có hai loại: "Nên hành trì,
không nên hành trì". Thế Tôn đã nói như vậy. Và do duyên gì lời
nói ấy được nói lên ? Xúc nào do thân nhận thức, bạch Thế Tôn,
khi hành trì thời các bất thiện pháp tăng trưởng, các thiện pháp
thối giảm, xúc do thân nhận thức như vậy không nên hành trì. Xúc
nào do thân nhận thức, bạch Thế Tôn, khi hành trì thời các bất
thiện pháp thối giảm, các thiện pháp tăng trưởng, xúc do thân
nhận thức như vậy nên hành trì. "Xúc do thân nhận thức, này
Sariputta, Ta nói có hai loại : "Nên hành trì, không nên hành
trì". Thế Tôn đã nói như vậy và do duyên như vậy lời nói ấy được
nói lên.
- "Pháp do ý
nhận thức, này Sariputta, Ta nói có hai loại: "Nên hành trì,
không nên hành trì". Thế Tôn đã nói như vậy. Và do duyên gì lời
nói ấy được nói lên ? Pháp nào do ý nhận thức, bạch Thế Tôn, khi
hành trì thời các bất thiện pháp tăng trưởng, các thiện pháp
thối giảm, pháp do ý nhận thức như vậy không nên hành trì. Pháp
nào do ý nhận thức, bạch Thế Tôn, khi hành trì thời các bất
thiện pháp thối giảm, các thiện pháp tăng trưởng, pháp do ý nhận
thức như vậy nên hành trì. Pháp do ý nhận thức, này Sariputta,
Ta nói có hai loại : "Nên hành trì, không nên hành trì". Thế Tôn
đã nói như vậy và do duyên như vậy lời nói ấy được nói lên.
- Bạch Thế Tôn,
lời nói này được Thế Tôn nói lên một cách vắn tắt, không giải
nghĩa rộng rãi, con được hiểu ý nghĩa một cách rộng rãi như vậy.
- – Lành thay,
lành thay, này Sariputta ! Lành thay, này Sariputta ! Lời nói
này được Ta nói lên một cách vắn tắt, không giải nghĩa rộng rãi,
Ông đã hiểu ý nghĩa một cách rộng rãi như vậy.
- Sắc do mắt
nhận thức, này Sariputta, Ta nói có hai loại : "Nên hành trì,
không nên hành trì". Lời nói như vậy được Ta nói lên. Và do
duyên gì, lời nói ấy được nói lên ?... (như trên)... Pháp do ý
nhận thức, này Sariputta, Ta nói có hai loại : "Nên hành trì,
không nên hành trì". Lời nói như vậy được Ta nói lên và do duyên
như vậy, lời nói ấy được nói lên.
- Này
Sariputta, lời nói này được Ta nói lên một cách vắn tắt, ý nghĩa
lời nói ấy được hiểu một cách rộng rãi như vậy.
- Ý, này
Sariputta, Ta nói có hai loại : "Nên hành trì, không nên hành
trì". Đồ ăn khất thực, này Sariputta, Ta nói có hai loại : "Nên
hành trì, không nên hành trì". Sàng tọa, này Sariputta, Ta nói
có hai loại : "Nên hành trì, không nên hành trì". Làng, này
Sariputta, Ta nói có hai loại : "Nên hành trì, không nên hành
trì". Thị trấn, này Sariputta, Ta nói có hai loại: "Nên hành
trì, không nên hành trì". Đô thị, này Sariputta, Ta nói có hai
loại : "Nên hành trì, không nên hành trì", Quốc độ, này
Sariputta, Ta nói có hai loại : "Nên hành trì, không nên hành
trì". Người (Puggala, ), này Sariputta, Ta nói có hai loại :
"Nên hành trì, không nên hành trì".
- Khi được nghe
nói vậy, Tôn giả Sariputta bạch Thế Tôn:
- – Bạch Thế
Tôn, lời nói này được Thế Tôn nói lên một cách vắn tắt, không
giải nghĩa một cách rộng rãi, con được hiểu ý nghĩa một cách
rộng rãi như sau :
- "Ý, này
Sariputta, Ta nói có hai loại : "Nên hành trì, không nên hành
trì". Thế Tôn đã nói như vậy. Và do duyên gì, lời nói ấy được
nói lên ? Ý nào, bạch Thế Tôn, khi hành trì, các bất thiện pháp
tăng trưởng, các thiện pháp thối giảm, ý như vậy không nên hành
trì. Ý nào, bạch Thế Tôn, khi hành trì thời các bất thiện pháp
thối giảm, các thiện pháp tăng trưởng, ý như vậy nên hành trì.
"Ý, này Sariputta, Ta nói có hai loại : "Nên hành trì, không nên
hành trì". Thế Tôn đã nói lên như vậy. Và do duyên như vậy, lời
nói ấy được nói lên.
- "Món ăn khất
thực, này Sariputta, Ta nói có hai loại... do duyên như vậy, lời
nói ấy được nói lên".
- "Sàng tọa,
này Sariputta, Ta nói có hai loại... do duyên như vậy, lời nói
ấy được nói lên".
- "Làng, này
Sariputta, Ta nói có hai loại... do duyên như vậy, lời nói ấy
được nói lên".
- "Thị trấn,
này Sariputta, Ta nói có hai loại... do duyên như vậy, lời nói
ấy được nói lên".
- "Đô thị, này
Sariputta, Ta nói có hai loại... do duyên như vậy, lời nói ấy
được nói lên".
- "Quốc độ, này
Sariputta, Ta nói có hai loại... do duyên như vậy, lời nói ấy
được nói lên".
- "Người, này
Sariputta, Ta nói có hai loại... do duyên như vậy, lời nói ấy
được nói lên".
- Bạch Thế Tôn,
lời nói này được Thế Tôn nói lên một cách vắn tắt, không giải
thích rộng rãi, con đã hiểu một cách rộng rãi như vậy.
- – Lành thay,
lành thay, này Sariputta ! Lành thay, này Sariputta ! Lời nói
này được Ta nói lên vắn tắt, không giải thích rộng rãi, Ông đã
hiểu một cách rộng rãi như vậy.
- Y, này
Sariputta, Ta nói có hai loại : "Nên hành trì, không nên hành
trì". Ta đã nói lên như vậy. Và do duyên gì, lời nói ấy được nói
lên ? Y nào, này Sariputta, khi hành trì thời các bất thiện pháp
tăng trưởng... Do duyên như vậy, lời nói ấy được nói lên.
- Đồ ăn khất
thực, này Sariputta, Ta nói có hai loại : "Nên hành trì, không
nên hành trì". Ta đã nói như vậy. Và do duyên gì, lời nói ấy
được nói lên ?... Do duyên như vậy, lời nói ấy được nói lên.
- Sàng tọa, này
Sariputta, Ta nói có hai loại : "Nên hành trì, không nên hành
trì"... (như trên)... Sàng tọa như vậy không nên hành trì. Sàng
tọa như vậy nên hành trì.... (như trên)... Làng như vậy không
nên hành trì ... (như trên) ... Làng như vậy nên hành trì...
(như trên).. Thị trấn như vậy không nên hành trì... (như
trên)... Thị trấn như vậy nên hành trì.... (như trên).... Đô thị
như vậy không nên hành trì... (như trên)... Đô thị như vậy nên
hành trì... (như trên)... Quốc độ như vậy không nên hành trì ...
(như trên) ... Quốc độ như vậy nên hành trì ... (như trên) ...
Người, này Sariputta, Ta nói có hai loại : "Nên hành trì và
không nên hành trì". Ta đã nói như vậy. Và do duyên gì, lời nói
ấy được nói lên ? Người, này Sariputta... Do duyên như vậy, lời
nói ấy được nói lên.
- Này
Sariputta, lời nói này được Ta nói vắn tắt, ý nghĩa (lời nói ấy)
cần được hiểu một cách rộng rãi như vậy.
- Này
Sariputta, nếu tất cả những vị Sát đế lỵ, đối với lời nói này
được Ta nói vắn tắt, có thể hiểu ý nghĩa lời nói ấy một cách
rộng rãi như vậy, tất cả những vị ấy sẽ được hưởng hạnh phúc, an
lạc lâu dài. Này Sariputta, nếu tất cả những vị Bà-la-môn .. nếu
tất cả những vị Vessa... Này Sariputta, nếu tất cả những vị Thủ
đà (Sudda), đối với lời nói này được Ta nói vắn tắt, có thể hiểu
ý nghĩa lời nói ấy một cách rộng rãi như vậy, tất cả những vị ấy
sẽ được hưởng hạnh phúc an lạc lâu dài.
- Thế Tôn
thuyết giảng như vậy. Tôn giả Sariputta hoan hỷ, tín thọ lời Thế
Tôn dạy.
- --o0o--
|
|