- Thư Viện Chùa Dược Sư
- CÁC BÀI VIẾT VỀ VU LAN

- Tâm Tình
Dâng Mẹ
- Thiếu Bảo
- ---o0o---
-
-
Một ngày như mọi ngày trên trần thế, nhân loại
hướng về đấng sinh thành. Một ngày sau những thăng trầm, đắc
thất ê chề trong cuộc sống, con người bỗng nhớ đến nơi nương
tựa, trong tâm hiện ra bóng dáng của Mẹ với :
-
Trái tim ấy
là trùng dương
-
Máu ấy thành
sông, thành núi
-
Bóng dáng của
bốn mùa hoa
-
Mẹ là Thượng
Đế
-
Ngàn năm còn
đây thắm thiết
-
Câu ru mạch
máu Đông phương
-
Thơ Phạm Thiên Thư Thuở mọi người còn là thai
nhi, đã được mẹ cưu mang dưỡng dục qua âm vang nhịp đập con
tim, và những buồn vui của mẹ cũng chính là những buồn vui của
đời con khởi từ lúc ấy.
-
Rồi đến khi chào đời :
-
Mẹ đã ru con
bằng vòng tay ấm
-
Cho con yêu
tiếng dịu dàng
-
Ru con bằng
bầu sữa nóng
-
Cho con ơn
mãi tình nồng
-
Ru con bằng
bài ca mới
-
Cho con mến
nhạc và thơ
-
Mẹ đã ru con
bằng dòng sữa quý, cho con nguyên lý diệu vời;
-
Ru con bằng
cỏ hoa trời, trăng sao kết tụ thành nôi...
Và lời ru bú mớm nâng niu đã truyền
cho con đạo lý :
-
Công Cha như
núi Thái Sơn
-
Nghĩa Mẹ như
nước trong nguồn chảy ra
-
Có thể nói đó là đạo lý đầu tiên của mọi đạo
giáo trên trần thế. Ai không hiểu như thế không lớn lên thành
người được. Những văn minh khoa học hôm nay nếu quên đi nền
tảng đạo đức ấy, sẽ chỉ mang đến khổ đau, hận thù.
-
Bay lên vũ
trụ những con tàu
-
Kỳ diệu sao
bằng Mẹ gánh rau
-
Trẻ thơ được nuôi dưỡng bởi hai loại lương thực
: sữa mẹ và tình thương; thiếu một trong hai, em bé không lớn
lên thành người. Thiếu lương thực còn có thể bù đắp được;
thiếu tình thương thì rất khó bù đắp hay không thể bù đắp
được. Tình thương của Mẹ đã giữ nguyên vai trò huyền nhiệm, đã
tạo nên nhân cách con người.
-
Tôi yêu tiếng
nước tôi
-
Từ khi mới ra
đời
-
Mẹ hiền ru
những câu xa vời
-
À ơi - Tiếng
ru muôn đời
-
Nhạc Phạm Duy
-
Lời ru ấy :
-
Nhiễu điều
phủ lấy giá gương
-
Người trong
một nước phải thương nhau cùng
-
Và rộng hơn nữa :
-
Bầu ơi,
thương lấy bí cùng
-
Tuy rằng khác
giống nhưng chung một giàn
-
Tiếng ru muôn đời đã, đang và sẽ chuyển tải, sẽ
mở ra một mái nhà chung nhân loại để được yêu thương, đùm bọc,
chia sẻ, chở che. Bởi mỗi người trên trần thế, dù khác màu da,
dân tộc, phong tục... vẫn nước mắt cùng mặn và máu cùng đỏ.
Mỗi một người trên trần thế là một nốt nhạc trong bản đại hòa
tấu chung của vũ trụ. Ai không xứng đáng là một nốt nhạc, đã
tự làm dang dở đời mình và làm lạc điệu bản hòa tấu chung. Lời
ru thuở ấu thơ chỉ là âm vang dịu êm cho bé ngủ, nhưng trong
tiềm thức của bé đã ghi nhận ý tình sắt son, nên khi
đứa-bé-con-người lớn lên, dù phương trời này hay phương trời
khác, chợt có lúc lòng hoài hương thức dậy.
-
Bởi chưng Mẹ đã trao chìa khóa ngôn ngữ cho con
đi vào thế giới loài người; bởi từ tâm nguyện, Mẹ cuộc đời đã
sinh ra con mình, trong chính thân thể mình. Con là biểu tượng
thị hiện cuộc sinh và thành, như cột tượng được đắp đôi, điểm
tô bằng công phu, đức hạnh, nghệ thuật. Tinh thần con cưu mang
lý tưởng một hoài bão, một sự loan truyền trong không gian,
thời gian, chuyên chở cái tinh hoa cần phổ biến gởi trao, để
trở thành một trong muôn một biểu tượng của sự hoàn thành.
-
Bởi từ tâm nguyện, Mẹ tự nhiên đã sinh ra tất
cả, dưỡng nuôi tất cả, nên tất cả đều nước mắt cùng mặn và máu
cùng đỏ, để khi vui thì cười, khi buồn thì khóc. Từ đó, không
còn hiện tượng riêng tư, không ngăn chìa quốc gia, tôn giáo,
không hề phân biệt con này hay con khác. Mẹ ấy là Đại huyền
lực, là Chân tâm, Thực tánh. Mẹ ấy là vì sao sáng soi lối cho
con lúc vượt biển thế gian, để con đi đúng hướng đến cùng đích
tuyệt vời. Mẹ ấy không ở một cõi trời siêu thoát xa vời, mà
đôi khi ẩn mình nơi một đóa hoa, trong một giọt sương, trong
một hơi gió, v.v... và thường hằng ngự trị trong mỗi con
người, trong mỗi chúng sinh. Để đáp ân tình với Mẹ cuộc đời và
Mẹ tự nhiên, mỗi con người tự rèn cho được chiếc chìa khóa
vàng để mở được cánh cửa lòng thường hay khép kín, và tự kết
tụ hơi ấm để nụ hoa chân tình vốn có bừng nở ngát hương. Bằng
tấm lòng bao dung vời vợi, mỗi đứa con dâng lên Mẹ bông hoa
đời tinh khiết, thay lời : Mẹ ơi, chúng con đã hoàn thành.
|