-
NAM MÔ HOA ĐÀO
-
Nhật Chiêu
-
--o0o--
-
-
- Trước
cành đào hoa
-
Rộ đời hương sắc
-
Nam Mô hoa đào!
-
Bashô
-
Nam Mô là dâng hiến thân tâm mình cho Đức Phật. Trước hoa
đào, Bashô niệm Phật (Hana nimo nenbutsu) và như thế, Bashô
đang niệm hoa đào. "Muôn triệu đóa hoa chính là hoa Phật
Tổ", Thiền Sư Dôgen nói: "là vang rền tiếng gọi: Chư Phật
hiện thân giữa đời" (1)
-
Hoa đào, hoa mơ, hoa ưu đàm… muôn triệu loài hoa. Do nhân
duyên mà hoa đào được nói tới. Trong họ nhà hồng, chỉ có anh
đào (Sakura) là vươn thành cây lớn, hoa phủ cành như mây và
chỉ hiện thân trong vài ngày, sau đó tung tán mình trong gió
dưới một bầu trời Xuân, không luyến tiếc. Đó là cái đẹp vô
ngã. Và Bashô cúi mình đảnh lễ. Anh hoa phát tiết, mùa Xuân
xuống đời (Sakura đọc theo âm Hán Việt là Anh)
-
Và cũng như Bashô, Issa đến bên hoa đào với một thân tâm hoàn
toàn thuần khiết:
-
- Nước nóng tắm rồi
-
Vừa xong lạy Phật
-
Hoa đào ta ơi!
-
Issa
-
Nước nóng, Phật, hoa đào, Issa đang sống với Niết Bàn. Tắm
đi, niệm Phật đi, ngắm hoa đào đi. Issa đang sống với mùa
Xuân. Và đọc Issa, ta muốn sống với Issa.
-
Có một nhà thơ Haiku khác, Onitsura khi nhìn vào hoa đào núi
(yamazakura) đã nghe ra một tiếng hát kỳ diệu: Bài ca của đá
cuội.
-
- Hoa đào núi
-
Đá cuội hát ca
-
Dưới lòng con suối.
-
Onitsura
-
Bạn sẽ hỏi: Suối hát hay cuội hát. Tất nhiên là cả hai ca
hát. Và cả hoa đào nữa, nó đang ca hát. Cả ngọn núi, và cả
con suối kia. Trong Sơn Thủy kin (Sansui-kyô) của Dôgen, ta
thấy núi đi, núi trôi chảy, đó là vì núi đang ca hát. Vì sơn
thủy là Pháp, sơn thủy cũng là Kinh. Sơn Thủy Kinh. Vì hoa
đào là Pháp, hoa đào cũng là Kinh. Kinh Hoa Đào.
-
Và ta tiếp tục đọc Kinh Hoa:
-
- Gió và mưa
-
Giữa những cơn cuồng dại
-
Những cánh hoa đầu mùa.
-
Chora
-
Hoa đào nở ra mùa Xuân. Gió và mưa không ngăn được điều đó.
Hoa mong manh đến thế, vô thường đến thế nhưng chẳng gì mãnh
liệt hơn hoa. Giữa gió và mưa, hoa là tình yêu. Hoa là thiên
sứ của tình yêu, của bờ bên kia. Như lời Tagore: "Ở giữa thế
gian như thành vàng Ravana, chúng ta luôn luôn sống lưu đày
khi cõi trần giăng bã vinh hoa và muốn chiếm hữu chúng ta.
Hoa lại đến với chúng ta, hoa mang tin từ bờ bên kia. Hoa thì
thầm vào tai chúng ta: Em đến đây, người bảo em đến. Em là
sứ giả của cái đẹp, của người mà tâm hồn chan chứa tình
yêu…"(2)
-
Hoa xuống đời, lẫn vào cuộc sống, lẫn vào tiếng chuông chùa.
-
- Một đám mây hoa
-
Chuông chùa Ueno vọng
-
Hay chùa Asakusa?
-
Bashô
-
Nhà thơ không phân biệt được tiếng chuông từ đâu vọng tới. Và
cần gì phân biệt? Hoa đào không nở từng đóa đơn độc mà nở
thành quần thể muôn nghìn đóa, vì vậy được gọi là "mây hoa"
(Hana no kumo: hoa vân). Hoa không tự phân biệt mà hòa lẫn
vào nhau. Hoa vì tiếng chuông mà đến hay chuông vì hoa mà
ngân? Hoa chẳng phải là "một công án sống" sao? Chẳng hạn:
-
Hoa đào nở
-
Chim thì hai cánh
-
Ngựa có bốn chân.
-
Onitsura
-
Cái như tính của sự vật (Hoa đào tính, chính, ngựa tính…) có
thể làm ta ngạc nhiên, có thể không. Onitsura đơn giản ghi
lại cái như như đó.
-
Trong cõi chân không diệu hữu, sao mai vẫn cứ là sao mai, hoa
đào là hoa đào và mây là mây: Kìa ngôi sao mai
-
- Tách khỏi hoa đào
-
Giữa trận mây bay.
-
Kikaku
-
Sao mai trên trời thì tách mình khỏi hoa đào nhưng áo rơm
người trần thế thì lại muốn giữ hoa trên mình. Giữa cơn gió
loạn, hoa đào tung tán khắp nơi, khi rơi xuống chiếc áo rơm mà
người phu chèo chống chiếc bè đang mặc, hoa đã dính mắc đầy
áo, như trong bài thơ sau: Trên bè giông bão
-
- Áo rơm người chèo chống
-
Hóa áo hoa đào.
-
Buson
-
Khi hoa đào nở (sau 51 tuần vắng bóng trong năm) thì khắp nơi
vây phủ mây hoa. Thế giới trong vài ngày biến thành thế giới
của hoa đào.
-
- Bước vào hoa đào
-
Người người lũ lượt
-
Bước ra hoa đào.
-
Chora
-
Đào nguyên có giữa lòng đời. Chúng ta "bước vào" nó và chúng
ta "bước ra" nó. Thiền Sư Ikkyu (Nhất Hưu) có viết một bài
đạo ca như sau: "Từ dục tình của đời, tôi trở về cõi vô dục,
một thoáng nghĩ ngơi, mưa có rơi thì rơi, và gió lên mặc gió!"
-
Hoa đào đến thế gian, đến cõi Ta bà này như để cứu rỗi nó.
Cái đẹp cứu rỗi thế gian, Issa dường như nói vậy, cũng như
Dostoievsky từng nói?
-
- Hoa đào ban đêm
-
Như từ trời xuống
-
Những người con gái tiên.
-
Issa
-
Hoa đào với Issa, Buson, Bashô và với hầu hết nhà thơ Nhật
thường chứa đựng trong nó một vẻ huyền ảo, linh thiêng:
-
- Đỉnh Yoshino
-
Nuốt mây trên trời cao
-
Và thở ra hoa đào!
-
Buson
-
-
Chuông chiều tắt dần
-
Hương hoa đào ấy
-
Vẫn còn rung ngân.
-
Bashô
-
Issa dù được mệnh danh là "nhà thơ của đời thường" nhưng dường
như với ông, đời thường chính là tôn giáo. Cho nên:
-
- Quan Âm Phật Bà
-
Nơi nào có mặt
-
Anh đào ra hoa.
-
Issa
-
Như vậy, có thể nói nơi nào có hoa, nơi đó có Phật. Tính chất
hoa đào, hay hoa nói chung và tình yêu là một.
-
(1) Moon in a Dewdrop, Zen Master Dôgen, Element Books, 1988,
trang 115.
-
(2) Sadhana, Tagore. Theo bản Việt dịch của NXB An Tiêm: Thực
hiện toàn mãn.
|