Kinh Ma Ha Bát Nhã Ba La Mật
QUYỂN THỨ SÁU


Hán dịch: Pháp Sư Cưu Ma La Thập
Việt dịch: Hòa Thượng Thích Trí Tịnh

PHẨM XUẤT BÁO THỨ HAI MƯƠI MỘT

            Này Tu Bồ Ðề! Ông hỏi đại thừa này từ chỗ nào phát xuất và đến an trụ chỗ nào?
            Này Tu Bồ Ðề! Ðại thừa này phát xuất từ trong tam giới đến an trụ trong nhứt thiết trí, vì là pháp bất nhị vậy.
            Tại sao vậy?
            Ðại thừa và nhứt thiết trí là hai pháp chẳng hợp chẳng tan không sắc không hình không đối là nhứt tướng, chính là vô tướng.
            Nếu có người muốn cho thiệt tế phát xuất thời là người muốn cho pháp vô tướng phát xuất.
            Nếu có người muốn cho pháp như pháp tánh bất tư nghì tánh phát xuất thời là người muốn cho pháp vô tướng phát xuất.
            Nếu có người muốn cho sắc-không thọ-tưởng-hành-thức-không phát xuất thời là người muốn cho pháp vô tướng phát xuất.
            Tại sao vậy?
            Này Tu Bồ Ðề! Tướng không của sắc thọ tưởng hành thức chẳng ra từ tam giới cũng chẳng an trụ nhứt thiết trí, vì sắc sắc tướng rổng không, thọ tưởng hành thức tướng rỗng không vậy.
            Nếu có người muốn cho nhãn không phát xuất thời là người muốn cho pháp vô tướng phát xuất.
            Nếu có người muốn cho nãn tĩ thiệt thân ý khônp phát xuất thời là người muốn cho pháp vô tướng phát xuất.
            Nếu có người muốn cho sắc-không thanh-không nhẫn đến ý xúc nhơn duyên sanh thọ không phát xuất thời là người muốn cho pháp vô tướng phát xuất.
            Tại sao vậy?
            Này Tu Bồ Ðề! Nhãn không nhẫn đến ý-xúc-nhơn-duyên-sanh-thọ-không chẳng ra từ tam giới cũng chẳng an trụ nhứt thiết trí, vì nhãn nhãn-tướng rỗng không nhẫn đến ý xúc nhơn duyên sanh thọ ý xúc nhơn duyên sanh thọ tướng rỗng không vậy.
            Nếu có người muốn cho mộng ảo diệm hưởng ảnh và hóa phát xuất thời là người muốn cho pháp vô tướng phát xuất.
            Tại sao vậy?
            Này Tu Bồ Ðề! Mộng tướng nhẫn đến hóa tướng chẳng ra từ tam giới cũng chẳng an trụ trong nhứt thiết trí, vì mộng mộng-tướng rỗng không nhẫn đến hóa hóa-tướng rỗng không vậy.
            Nếu có người muốn cho đàn na ba la mật phát xuất thời là người muốn cho pháp vô tướng phát xuất.
            Nếu có người muốn cho thi la ba la mật, sằn đề ba la mật, tỳ lê gia ba la mật, thiền na ba la mật, bát nhã ba la mật phát xuất thời là muốn cho pháp vô tướng phát xuất.
            Tại sao vậy?
            Này Tu Bồ Ðề! Ðàn na ba la mật đến bát nhã ba la mật chẳng ra từ tam giới cũng chẳng an trụ trong nhứt thiết trí, vì đàn na đàn na tướng rỗng không nhẫn đến bát nhã bát nhã tướng rỗng không vậy.
            Nếu có người muốn nội không nhẫn đến vô pháp hữu pháp không phát xuất thời là người muốn cho pháp vô tướng phát xuất.
            Tại sao vậy?
            Này Tu Bồ Ðề! Nội không tướng nhẫn đến vô pháp hữu pháp không tướng chẳng ra từ tam giới cũng chẳng an trụ trong nhứt thiết trí, vì nội không nội không tánh rỗng không nhẫn đến vô pháp hữu pháp không vô pháp hữu pháp không tánh rỗng không vậy.
            Nếu có người muốn cho tứ niệm xứ đến thập bát bất cộng pháp phát xuất thời là người muốn cho pháp vô tướng phát xuất.
            Tại sao vậy?
            Này Tu Bồ Ðề! Tứ niệm xứ tánh đến thập bát bất cộng pháp tánh chẳng ra từ tam giới cũng chẳng an trụ trong nhứt thiết trí, vì tứ niệm xứ tứ niệm xứ tánh rỗng không nhẫn đến bất cộng bất cộng pháp tánh rỗng không vậy.
            Nếu có người muốn cho A La Hán phát xuất thời là người muốn cho pháp vô tướng phát xuất.
            Nếu có người muốn cho Bích Chi Phật phát xuất thời là người muốn cho pháp vô tướng phát xuất.
          Nếu có người muốn cho Như Lai Ứng Cúng Chánh Ðẳng Chánh Giáo phát xuất thời là người muốn cho pháp vô tướng phát xuất.
            Tại sao vậy?
            Này Tu Bồ Ðề! A-La-Hán tánh Bích Chi Phật tánh và Phật tánh chẳng ra từ tam giới cũng chẳng an trụ trong nhứt thiết trí, vì A-La-Hán A La Hán tánh rỗng không Bích Chi Phật Bích Chi Phật tánh rỗng không Phật Phật tánh rỗng không vậy.
            Này Tu Bồ Ðề! Do nhơn duyên trên đây nên đại thừa này phát xuất từ trong tam giới đến an trụ trong nhứt thiết trí, vì bất động vậy.
            Này Tu Bồ Ðề! Ông hỏi đại thừa này đến an trụ chỗ nào?
            Này Tu Bồ Ðề! Ðại thừa này không chỗ an trụ, vì tất cả pháp không có tướng an trụ vậy. Ðại thừa này nếu có an trụ thời là chẳng phải an trụ.
            Này Tu Bồ Ðề! Ví như phá ptánh bất sanh bất diệt bất cấu bất tịnh vô khởi vô tác chẳng phải trụ chẳng phải chẳng trụ, vì pháp tánh pháp tánh tướng rỗng không vậy, nhẫn đến vì vô tác vô tác tánh rỗng không vậy.
            Như pháp tánh, các pháp tánh cũng như vậy, chẳng phải trụ chẳng phải chẳng trụ.
            Này Tu Bồ Ðề! Do nhơn duyên như thế nên đại thừa này không chỗ an trụ, vì là pháp bất trụ là pháp bất động vậy.
            Này Tu Bồ Ðề! Ông hỏi ai ngồi đại thừa này để phát xuất?
            Này Tu Bồ Ðề! Không có ai ngồi đại thừa này để phát xuất. Tại sao vậy? Vì đại thừa này cùng người phát xuất và pháp bị xử dụng cùng thời gi an phát xuất đều vô sở hữu cả.
            Nếu tất cả pháp là vô sở hữu thời dùng pháp gì để phát xuất.
            Tại sao vậy?
            Ngã bất khả đắc nhẫn đến tri giả kiến giả bất khả đắc, vì rốt ráo thanh tịnh vậy.
            Bất khả tư nghì tánh bất khả đắc, vì rốt ráo thanh tịnh vậy.
            Ngũ ấm thập nhị nhập thập bát giới bất khả đắc vì rốt ráo thanh tịnh vậy.
            Ðàn na ba la mật đến bát nhã ba la mật bất khả đắc, vì rốt ráo thanh tịnh vậy.
            Nội không đến vô pháp hữu pháp không bất khả đắc, vì rốt ráo thanh tịnh vậy.
            Tứ niệm xứ đến mười tám pháp bất cộng bất khả đắc, vì rốt ráo thanh tịnh vậy.
            Tu Ðà Hoàn đến Bồ-Tát chư Phật bất khả đắc, vì rốt ráo thanh tịnh vậy.
            Tu Ðà Hoàn quả đến nhứt thiết chủng trí bất khả đắc, vì rốt ráo thanh tịnh vậy.
            Bất sanh bất diệt bất cấu bất tịnh vô khởi vô tác bất khả đắc, vì rốt ráo thanh tịnh vậy.
            Quá khứ thế vị lai thế hiện tại thế sanh trụ bất diệt bất khả đắc, vì rốt ráo thanh tịnh vậy.
            Tăng giảm bất khả đắc, vì rốt ráo thanh tịnh vậy.
            Vì những pháp gì bất khả đắc nên là bất khả đắc?
            Này Tu Bồ Ðề! Vì pháp tánh bất khả đắc nên là bất khả đắc.
            Vì như thiệt tế bất khả tư nghì tánh pháp tướng pháp vị bất khả đắc nên là bất khả đắc.
            Vì đàn na ba la mật đến bát nhã ba la mật bất khả đắc nên là bất khả đắc.
            Vì nội không đến vô pháp hữu pháp không bất khả đắc nên là bất khả đắc.
            Vì tứ niệm xứ đến bất cộng pháp bất khả đắc nên là bất khả đắc.
            Vì Tu Ðà Hoàn Tư Ðà Hàm A Na Hàm A La Hán Bích Chi Phật chư Phật bất khả đắc nên là bất khả đắc..
            Vì tu đà hoàn quả tư đà hàm quả a la hán quả bích chi Phật đạo Phật đạo bất khả đắc nên là bất khả đắc.
            Vì bất sanh bất diệt đến vô khởi vô tác bất khả đắc nên là bất khả đắc.
            Lại vì sơ địa đến thập địa bất khả đắc nên là bất khả đắc, vì rốt ráo không vậy.
            Thế nào là sơ địa đến thập địa? Chính là càn-huệ-địa, tánh địa, bát nhơn địa, kiến địa, bạt địa, ly dục địa, dĩ tác địa, bích chi Phật địa, Bồ-Tát địa và Phật địa.
            Trong nội không đến vô pháp hữu pháp không chẳng có thể được sơ địa đến thập địa.
            Tại sao vậy? Vì sơ địa chẳng phải được chẳng phải chẳng được, nhẫn đến thập địa chẳng phải được chẳng phải chẳng được, vì rốt ráo thanh tịnh vậy.
            Trong nội không đến vô pháp hữu pháp không, thành tựu chúng sanh bất khả đắc, tịnh Phật quốc độ bất khả đắc, vì rốt ráo thanh tịnh vậy.
            Trong nội không đến vô pháp hữu pháp không, ngũ nhãn bất khả đắc, vì rốt ráo thanh tịnh vậy.
            Này Tu Bồ Ðề! Vì thế nên đại Bồ-Tát do nơi tất cả pháp bất khả đắc mà ngồi đại thừa này từ tam giới phát xuất an trụ trong nhứt thiết trí.