NHỚ MẸ
Lâm Quốc Thượng
--o0o--
           
Con nhặt lấy tiếng chuông chùa xứ lạ
Nhớ quê hương da diết cả cỏi lòng
Ôi, quê mẹ có điều gì khó tả
Mái tranh hiền giếng nước ngọt còn không
 
Ðêm trăng sáng mẹ đi chùa lễ Phật
Con vô tư nắm tay mẹ vui cười
Hương trầm ấy bây giờ còn phảng phất
Niệm Di Ðà con nhớ mẹ khôn nguôi
 
Con mệt mỏi trôi theo đời cơm áo
Ðôi vai gầy bớt gánh nặng sân si
Hoa hồng đỏ chờ cài trên áo mẹ
Tưởng giản đơn chẳng làm được điều gì.
 
Mẹ lặng lẽ góc vườn quê yên tĩnh
Ðợi trông con tóc bạc trắng mây trời
Quê mẹ đẹp toả hoa thơm quả chín
Ðến bao giờ con gặp mẹ, mẹ ơi.
 
Những buổi chiều dìu vi vút trăm nơi
Con bướm nhỏ mái đình làng nhớ quá
Ở nơi đây quê xứ người xa lạ
Con hiểu rồi cuộc sống kẻ đơn côi
 
Có những lần nước mắt mặn trên môi
Nhưng con sống , con đang tìm lẽ sống
Dẫu mai nầy trời có mưa hay nắng
Con cũng về thăm cảnh cũ nhà xưa.
-- o0o --