Mẹ Tôi
Minh Hạnh
--o0o--
 
Ðêm thao thức nhớ quê nhà
Chao ôi! thương nhớ mắm cà quê tôi
Xa quê nay đã lâu rồi
Mà sao vị mắm trong tôi vẫn nồng.
Quê nhà Quảng Trị chiều Ðông
Rét run cầm cập áo không đủ lành
Mẹ tôi thân cũng mõi mòn
Nuôi con bằng mắm cơm bồng sắn khoai.
Mái tranh vách đất sơ sài
Chở che bom đạn kéo dài tháng năm
Bao nhiêu huyết lệ đỏ hồng
Xác người nhuộm máu xương chồng chất nhau.
Ngàn năm sông núi một màu
Tiếng oan còn vọng về sau muôn đời
Mẹ như thân xác rã rời
Ngồi trông từng đứa con nôi ngàn trùng.
Xa rời Quảng Trị miền Trung
Con mang nước mắt theo cùng khổ đau
Tóc xanh nay đã bạc màu
Khóc thương nhớ mẹ lệ sầu ngàn năm..
-- o0o --