-
Thái Tử Xuất Gia
-
Nhất Quán
-
--o0o--
-
-
Có một loài hoa đẹp nhất đời
-
Nở rồi hương tỏa khắp mọi nơi
-
Ngàn xưa thơm ngát nay còn mãi
-
Có lẽ ngàn sau cũng thế thôi.
-
-
* * *
-
Sa Nặc con, phút chia tay đã
đến
-
Hãy nhanh lên đem thần mã đến
đây
-
Rồi đưa ta khỏi chốn nầy
-
Lúc sương còn đọng cành cây im
lìm.
-
-
Thôi Sa Nặc hãy dừng chân tuấn
mã
-
Vì nơi đây đã xa chốn kinh
thành
-
Non ngàn, nước biếc, thông xanh
-
Chim kêu vượn hú phủ quanh bốn
bề.
-
-
Thật thanh tịnh đây không còn
trần tục
-
Gót siêu nhiên không vướng bận
sự đời
-
Không còn thấy cảnh đầy vơi
-
Kiếp người sầu muộn cảnh đời
khổ đau.
-
-
Ta sẽ nguyện học tu hành chánh
giác
-
Cứu muôn loài thoát khỏi cảnh
lầm mê
-
Cùng nhau tu đạo Bồ Ðề
-
Con đường thanh tịnh đi về cõi
không.
-
-
Vì lẽ đó con hãy đem mái tóc
-
Cùng áo quần kiếp vương giả
ngày xưa
-
Về dâng thân phụ rồi thưa
-
Bây giờ Tất Ðạt sớm trưa tu
hành.
-
-
Sa Nặc con nhớ tâu cùng Vương
phụ
-
Hãy quên ta vui với tháng ngày
-
Còn ta dứt khoát từ đây
-
Một mình một bóng am mây tu
hành.
-
-
Sa Nặc con đừng đem lòng lưu
luyến
-
Khóc thương gì khi ta quyết
chia ly
-
Giả từ kiếp sống hữu vi
-
Ði tìm chân lý cứu nguy muôn
loài.
-
-
Ngày nào đó đạo mầu ta đạt được
-
Ta sẽ về thăm cảnh cũ thành xưa
-
Giảng bày chân lý Ðại Thừa
-
Cứu độ nhân thế vui ưa Niết
Bàn.
|