-
Cười Chút Chơi
-
Trúc Giao
-
--o0o--
-
-
A- Không Chịu Thua
-
Hai
Dóc trong xóm là người được mọi người công nhân là khoe khoang
có tiếng. Anh ta sở trường về môn cờ tướng, vì thế khi có dịp
là anh ta khoe khoang khoác lác. Một hôm, nhân dịp trong làng
có tổ chức Ðại Hội Kỳ Vương, vì thế đâu đâu cũng tìm đến để
tranh tài cao thấp. Sau khi thử lửa với một cao thủ ở làng
bên, anh ta thất thểu rời bỏ đấu trường. Thấy thế các thanh
niên trong làng chận anh lại hỏi:
-
- Anh
Hai à, cuộc đấu cờ đang hồi sôi nổi sao anh về sớm thế?
-
Nghe
hỏi, Hai Dóc đứng lại mạnh dạn trả lời:
-
- Tôi
đã đấu xong rồi thì về chứ ở đây làm gì?
-
Cả
đám thanh niên nhao nháo hỏi:
-
- Thế
thì cuộc cờ thắng bại ra sao?
-
Hai
Dóc mạnh dạn nói:
-
Cuộc
cờ thắng bại rõ ràng, và lẽ dĩ nhiên tốt dẹp.
-
Kẻ
trước người sau, nhao nháo hỏi:
-
- Vây
thì Anh Hai thắng hay bại?
-
Hai
Dóc tự tin trả lời:
-
-
Ðánh tất cả ba bàn. Bàn đầu tiên thì tôi chưa thắng. Bàn thứ
nhì thì bển ấy không thua. Cho đến bàn thứ ba tôi năn nỉ bảo
bển ấy huề, bển ấy không chịu. Mọi người biết là tôi hồi nào
tới giờ chưa thua cho bất cứ một người nào thì lần nầy cũng
thế.
-
Cả
đám thanh niên cười rộ:
-
- Thế
thì Anh Hai quả đúng thiệt là anh hai Dóc trong xóm mình....
-
-
B- Nụ Hôn
-
Một
hôm, năm Be He dẫn một người bạn gái về nhà chơi, thấy cảnh
trí Miền quê trong lành nên cả hai cùng đi dạo vườn cảnh, thăm
nông trại. Ở đây họ thấy con Dê mẹ liếm môi con Dê con. Thấy
thế Năm Be He không bỏ cơ hội nên bắt đầu gợi tình:
-
- Nầy
em, em có thấy con Dê mẹ đang hôn con Dê con không?
-
Cô
bạn gái thấy thế cũng gật đầu:
-
- Dạ
em có thấy, cả hai mẹ con nó hôn nhau rất là dễ thương.
-
Không
bỏ lỡ cơ hội, Năm Be He vội choàng tay qua vai cô gái và hỏi:
-
- Vậy
em có muốn được hôn như vậy không?
-
Cô
gái lắc đầu trả lời:
-
-
Không, em không thích. Vậy anh có thích không?
-
Ðược
cơ hội bằng vàng, nên Năm Be He nắm vội tay cô gái và trả lời
mà không cần suy nghĩ:
-
- Dĩ
nhiên là anh rất thích, anh ao ước được nụ hôn nồng ấm như vậy
đó.
-
Cô
gái nghe nói thế, vội rút bàn tay về và nói:
-
- Vậy
thì anh bảo con Dê cái đó hôn anh đi, con Dê cái đó trông rất
đẹp và hiền lành đấy.
-
Năm
Be He mở mắt to trố nhìn cô con gái:
-
- Cái
gì, bộ không phải em ...
-
-
C- Có Giỏi Thì Ðánh
-
Trong
một phiên tòa, sau khi thăng tòa xử án. Ông Chánh án hỏi bị
cáo:
-
- Anh
có biết luật ở Hoa Kỳ không?
-
Bị
cáo kính cẩn thưa:
-
-
Thưa ông Chánh Án, tôi biết rất rõ.
-
Nghe
bị cáo trả lời ông Chánh Án hỏi tiếp:
-
- Anh
biết luật ở đây nhưng tại sao anh đánh vợ anh một cách tàn
nhẫn, cho đến độ gây nhiều tương tích như vậy. Anh có biết đó
là tội ngược đãi vợ không? Anh hành xử như vậy trong lúc tâm
thần anh có bình tĩnh không? Anh có xử dụng chất ma túy có
tính cách làm lu mờ lý trí, hay anh có say rượu trong lúc anh
hành động như vậy không?
-
Bị
can kính cẩn thưa:
-
-
Thưa ông Chánh Án, trong lúc tôi đánh vợ tôi tinh thần tôi rất
là minh mẫn, vì thế tôi nhớ rất rõ. Số là hôm qua vợ tôi trách
mắng tôi là người vô tình bạc nghĩa, nên bà muốn cái gì cũng
không được, một việc nhỏ bà yêu cầu cũng không được thỏa mãn.
Than phiền tôi còn chưa đủ bà còn phân chứng với hàng xóm láng
giềng. Vì thế cho nên hồi sáng nầy trong lúc nói chuyện về
cách sống là sao cho êm đẹp trong gia đình, bà không nghe lời
tôi nói, cứ xông vào mình tôi, bà nói:
-
- Ông
có giỏi thì đánh bà đi xem nào.
-
Ngừng
một chút bị can nói tiếp:
-
-
Thưa ông Chánh Án, tôi tránh đi ngã nào bả cũng sấn vô kêu tôi
đánh. Tôi tránh không được. Cuối cùng, tôi nghĩ: Bả muốn đánh
thôi thì cho bả một trận để bả khỏi trách tôi là vô tình bạc
nghĩa, kêu đánh mà không đánh. Sự việc xảy ra có rất nhiều
người, tất cả những nhân chứng hiện cũng có mặt ở đây. Nếu ông
không tin thì ông hãy kêu nhân chứng lên đây thì rõ.
-
Cả
đám nhân chứng đều đứng lên và trả lời là quả thật đúng như
vậy.
-
Ông
Chánh án thấy thế hỏi cô vợ:
-
-
Ðiều đó bà có nói như vậy không?
-
-
Thưa ông Chánh Án: Quả đúng như vậy
-
- Vậy
bây giờ bà muốn tôi xử như thế nào?
-
- Cái
đó, cái đó............
|