Nhớ Ðêm Giao Thừa
Dư Thị Diễm Buồn
--o0o--
 
Ðêm nay chờ giao thừa
Tuyết rơi khắp nẻo từ trưa đến chiều
Gió đông giá lạnh đìu hiu
Chạnh lòng viễn khách nhớ nhiều quê xưa
 
Làng em có miếu đình chùa
Mái cong rêu phủ bao mùa nắng mưa
Hàng sao dưới bến lưa thưa
Bên ngôi thổ địa bờ dừa líp cau.
 
Quanh co một dải sông đào
Vườn sai trái ngọt, trong rào cúc mai
Tết về trẩy hội gái trai
Vui xuân quên những tháng ngày tối tăm...
 
Ðêm ba mươi vắng chị hằng
Ðèn sao lấp lánh hương trầm bay xa
Cùng đi Tết lễ với bà
Lâm râm em vái cả nhà yên vui
 
Thẹn thùng bắt gặp nụ cười
Còn nheo con mắt ấy người vô duyên!
Em ra hái lộc ngoài hiên
Giao thừa giây phút thiêng liêng đất trời
 
Tết sau em được đôi mươi
Mùng hai khách khứa vui cười chúc nhau
Trời trong trải ánh nắng đào
Gió xuân phảng phất hương cau sau nhà
 
Em nghe tiếng gọi của Bà
Bước vào Mẹ bảo rót trà bưng lên
Trong nhà không khí trang nghiêm
Vén màn Mẹ dạy em nghiêng đầu chào
 
Thẹn thùng ửng nóng má đào
Tách trà sóng sánh, lao đao cả người
Ai kia nheo mắt mỉm cười
Phải chăng, Tết trước cái người vô duyên
 
Năm sau tách bến chung thuyền
Buồn vui, mặn ngọt thề nguyền có nhau
Trải qua gió lốc sóng trào
Bây giờ hai mái tóc màu sương pha
 
Bao lần đón Tết xứ xa
Tìm đâu hương vị mặn mà xuân xưa
Dù cho bão tuyết giao thừa
Em cùng người ấy đến chùa đón xuân
 
-- o0o --