Kinh Ni Kiền Tử
            Vua hỏi Ðại Sư rằng:
            - Vua tu pháp hạnh đã có tâm từ bi làm sao có thể trị những chúng sanh còn ác?
            Ðáp rằng:
            - Nhà vua tu pháp hạnh nếu cần trị chúng sanh làm ác, trước phải khởi từ tâm lấy trí huệ xem xét và suy nghĩ 5 pháp, nhiên hậu mới trị. Những gì là năm:
            1- Y sự thật, chớ nên y bất thật.
            2- Y theo thời, chẳng nên y bất thời.
            3- Y nghĩa chẳng nên y vô nghĩa
            4- Dùng những lời mềm dịu chớ nên dùng lời nói xẳng.
            5- Y từ tâm, chớ nên y sân tâm mà trị.
            Nhà vua hỏi thêm Ngài Ni Kiền Tử rằng:
            - Vua tu pháp hạnh làm sao trị những chúng sanh khởi nghịch?
            Ðáp rằng:
            - Nầy Ðại Vương! Nhà Vua tu pháp hạnh, trước lấy điều lành mà dạy, đúng như pháp mà chỉ vẽ, nếu nghe theo mệnh lệnh mà bỏ nghịch tâm, xin lỗi xin tội với vua, thời vua đại ân xá, tha thứ trọng tội, cho an trí ở một nơi nào trong nước mà chẳng nên diệt mạng, chẳng đọat của mà cũng chẳng cần đuổi ra khỏi nước, Vì sao thế? Vì muốn khiến vua biết có 3 điều:
            1- Có đức tin, 2- Có ơn, 3- Có đại lực, để khiến cho những kẻ chưa hàng phục phải hàng phục, kẻ đã hàng phục chẳng dám tái phạm, kẻ muốn phản nghịch chẳng dám manh khởi.
            Ðại Vương phải biết những kẻ có tội mà được khỏi tội, lại được hàng phục chức vị như cũ thời nhân dân được yên ổn vậy. Những nhà vua đúng như pháp mà trị hóa thời được phước vô lượng, tiếng tăm đồn khắp. Nếu kẻ bị tội được mệnh lệnh vua mà chẳng phục tội thời phải trị cho xứng đáng, nhưng đừng giết chết hay làm tổn hại thân thể mà chỉ nên tịch thu tài sản và đày ra khỏi nước, để làm gượng cho kẻ khác chẳng dám khởi tâm mà thôi.
            Ðại Vương phải biết ! như vậy là vua tu pháp hạnh mà trị tội những kẻ khởi nghịch.
-- o0o --