Tài Nói Láo
           
a- Về Thăm Con
            Hai vợ chồng trẻ nhà nọ giàu có, nhưng vì dành thì giờ quá nhiều để đầu tư cho cửa tiệm tạp hóa, nên họ không có thì giờ để lo lắng cho con cái.
Lũ con bị bỏ ở nhà, đứa lớn đi học thì cũng không ra sao, cứ lo đánh lộn trong lớp. Ðứa nhỏ thì đói khát, lắm bữa khóc la ầm ỉ cả xóm.
Một hôm thấy Ba Lơn đi lơn tơn trên đường phố trước cửa tiệm, vợ chồng nhà nọ nhân lúc vắng khách nên kêu:
- Nè, Ông Ba Lơn ơi! Ông đi đâu mà xăng xái quá vậy. Ông ghé vào tiệm tôi uống chung nước trà sâm mới pha còn nóng, rồi trổ tài nói láo nghe chơi ông Ba!
Ông Ba Lơn làm thinh như không nghe thấy gì. Người vợ nhà nọ lại kêu:
- Vô đây, ông Ba Lơn, vô đây.
Ông Ba lúc bấy giờ mới quay lại, và làm như chợt nhớ ra điều gì:
- Trời tưởng ai kêu té ra nhà chị. Tôi mới chạy xe ngang qua nhà chị, tôi thấy nào xe chữa lửa, xe cấp cứu đậu ở trước nhà, và nhân viên chữa lửa vào ra nhà chị tấp nập. Thấy vậy tôi cũng hơi tò mò đậu xe lại thử coi thì mới biết. Con cái ở nhà sách dao chém lộn bể đầu chảy máu nhân viên cấp cứu đang cứu giùm, con cái sắp chết đến nơi mà cha mẹ cứ ngồi đây rủ tôi nói láo để nghe. Thiệt khổ hết sức, tôi không thấy nhà ai như vợ chồng nhà nầy. Chỉ mải lo buôn bán làm giàu mà hổng nhìn ngó gì tới con cái ráo trọi.
Nghe ông Ba Lơn nói thế, vợ chồng nhà nọ lính quýnh nhờ người coi giùm hàng, rồi vội vã sách xe chạy về nhà. Ðến nhà, họ thấy mấy đứa con, đứa thì chơi game, đứa thì rượt chạy trong nhà nhưng không có đứa bể đầu chảy máu, mà cũng chẳng ai cứu giùm cả. Sợ mất đồ ngoài chợ, hai vợ chồng lại vội lái xe chạy trở racửa tiệm. Vừa trong thấy ông Ba Lơn, cả hai vợ chồng đều trách:
- Ông báo hại vợ chồng tui, để vợ chồng tui lái xe chạy quá chời, xém chút nữa là chiếc xe van kia nó đụng bỏ mạng....
Khi ấy, ông Ba Lơn mới thủng thỉnh trả lời:
- Thì vợ chồng anh biểu tôi nói láo mà lại. Hơn nữa, vợ chồng anh chị, không trông nom con cái bao giờ, bỏ hàng về thăm nhà, thăm con chút xíu cũng được chớ có sao đâu.
 
b- Cô Vợ Anh Tiệm Vàng
Một bữa nọ, ông Ba Lơn đang đi trong siêu thị, chợt có tiếng người gọi phía sau:
- Ði chợ hả ông Ba, chờ tui với:
- Ông Ba Lơn đi chậm lại chờ, thì ra đó là bà vợ nhỏ tuổi của một anh nhà giàu tiệm vàng. Người đàn bà nầy vốn rất chìu chồng. Ði ngang qua ông Ba, bà ta nói:
- Ði chợ một mình buồn quá, nói láo nghe chơi ông Ba!
Ông Ba Lơn bảo:
- Ủa bữa nay em đi chợ có một mình hả? hèn chi, Qua mới vừa nghe người ta bàn tán ở ngoài trạm xe Bus. Họ nói là họ thấy trên Tivi có chiếu hình ảnh chồng em bị cảnh sát còng tay dẫn đi về tội gì đó không biết.
Người đàn bà hoảng sợ hỏi ông Ba:
- Có việc chi mà chồng tui bị cảnh sát bắt ông Ba?
Ông Ba Lơn đáp:
- Qua tưởng em biết rồi chớ té ra em chưa biết hay sao?
Người đàn bà nhớ hồi hôm chồng mình đi công chuyện mà chưa thấy về, tin là ông Ba Lơn nói thiệt, liền vội vã sách xe chạy vội lên sở cảnh sát. Khi tới nơi, bà đi thẳng vào bàn chỉ dẫn hỏi:
- Thưa ông tôi muốn biết chồng tôi tên Nguyễn Văn Ổi hiện đang giam ở đâu, về tội gì?
Thấy bà mặt mày tái mét, hơi thở dồn dập nói đâu không ra đâu, làm cho cảnh sát ngớ ngẩn tò te không ai biết bà muốn nói gì:
- Ở đây không có ai là Nguyễn Văn Ổi hết, chắc bà hỏi lộn chỗ.
Biết là mình bị gạt, chị ta lật đật sách xe chạy lui trở lại siêu thị tìm ông Ba Lơn mắng cho một trận về tội nói láo. Tuy nhiên vì quá cưng ông chồng làm vàng của bà nên bà đành nuốt giận, đi tìm mua mấy con tôm hùm cho chồng bà nhậu trước rồi tính sau. Nhưng lúc nầy bao nhiêu tôm cá tươi bị người mua hết, bà đành thất thểu đi tìm ở một siêu thị khác. Vừa ra đến cửa cũng vừa gặp ông Ba Lơn ra về, người đàn bà liền lên tiếng trách mắng ông Ba Lơn:
- Ông làm chi ông ác dữ vậy? Báo hại tui chạy đi tìm nhà tui muốn hụt hơi.
Ông Ba Lơn trả lời thủng thỉnh:
- Qua thấy em nhàn nhả quá sợ hư hỏng. Vã lại em biểu qua nói láo nghe chơi mà, nên qua để cho em chạy cho bớt nhàn nhã đó thôi. Thế là chị vợ anh nhà giàu Tiệm Vàng giận căm gan mà chỉ mở miệng nói được tiếng:
- Ông ông ông .....
 
-- o0o --