Tình Xuân
Trúc Ngọc-Trần Mỹ Dung
--o0o--
 
Năm rồi Xuân đến, giao thừa
Mưa bay khắp nẻo từ trưa đến chiều
Chiều vàng nắng nhẹ hiu hiu
Chợt lòng nhớ lại rất nhiều, Xuân xưa
 
Tình quê biết mấy cho vừa
Mái Chùa rêu phủ bao mùa nắng mưa
Dưới sông cô gái bán dừa
Làng trên xóm dưới đong đưa cành đào
 
Thắm tươi ngày Tết xinh sao
Chúc câu phúc lộc cùng nhau phát tài
Dập dìu ngày hội gái trai
Vui xuân ước mộng ngày mai huy hoàng
 
Ðầu năm ngày Tết mới sang
Chùa làng rực sáng ngút ngàn hương bay
Lễ Xuân với mẹ Chùa nầy
Nguyện cầu gia quyến tràn đầy vui tươi
 
Thẹn thùng bắt gặp nụ cười
Còn nheo cặp mắt cái người vô duyên
Lại khen em đẹp em hiền
Tóc dài tha thướt như tiên trên trời
 
Còn mời có rảnh sang chơi
Nhà anh mái đỏ, nắng mai trước rào
Trời xanh tắm ánh nắng đào
Gió Xuân phảng phất, hàng cau sau nhà
 
Một ngày tiếng gọi của Ba
Bước vào mẹ bảo rót trà bưng lên
Mẹ nhìn em thật là bền
Diệu hiền mẹ bảo bước lên, cúi chào
 
Thẹn thùng không biết nói sao
Khay trà rung động lao chao cả người
Có người trao một nụ cười
Chính người năm cũ, là người vô duyên
 
Vì khen em đẹp em hiền
Cho nên người ấy mới nguyền có nhau
Nguyện thương cho đến ngàn sau
Nguyện thương cho đến bạc đầu mới thôi.
 
Năm nay cũng như năm rồi
Xa quê Xuân đến, chao ôi nhớ Chùa!
Dù mưa cũng đón giao thừa
Em, người năm cũ về chùa đón xuân
 
Hội Xuân pháo nổ tưng bừng.
-- o0o --