Thầy Ơi! Con Ðang Khổ
Tuệ Nhàn
--o0o--
 
Ngày tháng thoi đưa luống giựt mình
Ðời con đau khổ bởi vô minh
Sáu mươi, một tháng, dường như mộng
Ðối diện nhìn tâm quá hải kinh
 
Vọng tưởng sao mà mãi khởi lên
Ðêm nằm thao thức vọng triền miên
Ðem tâm quán tưởng, không lìa vọng
Niệm Phật liên hồi vọng chẳng kiêng
 
Tính toán trăm điều ít nghỉ ngơi
Lo toan phiền não khó mà vơi
Xưa nay nhiều nghiệp nên nay trả
Lận đận eo ơi! mãi một đời
 
Tu để vươn lên chẳng tới đâu
Tuổi già tâm bệnh, khiến lo âu!
Nhì nhằng níu kéo hai đường hướng
Nửa của đam mê, nửa đạo mầu
 
Hôm nay duyên phước gặp Thầy sang
Bày tỏ tâm tư viết ít hàng
Học hỏi trường đời, ồ chậm quá!
Nhiệm mầu đạo pháp thỉnh Thầy ban
 
Lâm Tế Ðại Sư ngộ lý thiền
Ngộ rồi chẳng kẹt ở hai bên
Nay đây đến lượt Thầy truyền pháp
Soi sáng cho đời bớt đảo điên
-- o0o --