Nhớ Thời Mộng Mơ
Trần Mỹ Dung-Trúc Ngọc
--o0o--
  
Thu tàn, Ðông hết Xuân sang
Tuyết rơi phủ trắng hành lang quanh Chùa
Cõi lòng se lạnh gió đùa
Nghe chuông điểm nhẹ nhớ mùa xuân sang
Âm thanh xưa vọng mang mang
Mùa Xuân năm ấy khói nhang mặn mà
Nhớ vườn rau trái quanh nhà
Ðêm ba mươi Tết, chuối già, bánh chưng.... 
Lả lơi ướm nụ tình xuân
Lung linh nắng nhẹ hôn lên má hồng
Lả lơi mái tóc bông bồng
Du Xuân lạc bước cõi lòng buâng quơ
Phải duyên nên đợi nên chờ
Phải duyên nên tặng bài thơ tuyệt vời
Nguyện rằng tình đẹp chung đôi
Bể dâu thay đổi tình đời dẫu sao
Vẫn thương như tự thuở nào
Ngàn xưa vẫn đẹp ngàn sau vẫn còn
Dù đời sớm biển chiều non
Cuộc tình vẫn đẹp, vẫn còn sắc xuân
Hồi kinh sám hối chuông ngân
Tâm tư lắng đọng trầm luân hết rồi
Sân Chùa tuyết trổ hoa rơi
Em anh lễ Phật một lời cầu kinh
Tình xuân chan chứa muôn nghìn
Tình xuân chan chứa vạn nghìn mộng mơ
-- o0o --